Nếu chỉ thế thì mọi chuyện vẫn bình thường, Phong hoàn toàn vẫn coi em dâu như một em gái, một người sếp trong công ty thôi, và nàng cũng chỉ coi anh chẳng hơn một người anh chồng trong gia đình. Năm đó Phong và vợ chồng em trai về ăn tết ở nhà cha mẹ ở vùng thôn quê ở tỉnh C, cha mẹ Phong có hai căn nhà, một căn thì ông bà ở, còn một căn dành cho con cháu ở xa về thăm hai người. Do vậy, Phong ở trong nhà cùng cha mẹ, còn nhà kế bên thì vợ chồng Ngọc Huyền dọn trong đó ở.
Lần này về được tiếp xúc với Ngọc Huyền nhiều hơn và thân tình hơn. Anh được thấy một phiên bản hoàn toàn khác của nàng, và cũng khiến anh có cảm tình hơn, em dâu về quê là trông như một người hoàn toàn khác, đảm đang hơn, thùy mị hơn, không trang điểm sang trọng, chỉ thấy búi tóc lên mặc những bộ đồ bộ xắn tay vào làm bếp, bắt gà, nấu cơm phụ cho mẹ chồng. Phải nói quan sát nàng mà anh nể bội phần, từ một người sếp hét ra lửa, đầy uy trong công ty, giờ trông nàng không khác gì một nàng dâu hiền, hết lòng với nhà chồng. Ngược lại thằng em trai, chồng của Huyền thì vẫn y chang như hàng ngày, mà có phần hơn nữa, suốt ngày ngồi nhậu với hàng xóm láng giềng.
Ở suốt mấy ngày tết Chấn Phong chẳng biết làm gì, bình thường ở thành phố còn có nhiều thứ để chơi, giờ về quê, xung quanh là vườn cây, chán chết. May mà còn có internet, lên facebook chat chit, xem phim này nọ, không thì không biết sống sao. Nhiều hôm 20h đã lên giường ngủ, thật khác khi ở thành phố, lúc nào cũng ngủ sau 0h đêm.
Nhưng nhờ vào đêm 30 tết, Phong đã khám phá ra một kho báu, mà nó khiến cho mấy ngày tết của anh trở nên hoàn toàn thú vị, và mỗi đêm anh cũng toàn thức đến 0h đêm mới ngủ. Chả là hôm 30 tết thức khuya cố chỉ đơn giản là để gọi điện chúc mừng một em mà Phong đang tán tỉnh cho em nó bất ngờ nhằm ghi điểm, chứ ở quê đâu có pháo hoa pháo bông gì mà xem.
Đợi hoài không thấy tới 0h đêm, mà nhà thì đã lục đục đi ngủ gần hết, chẳng biết làm gì nên Phong ra ban công đứng chơi, nhìn xung quanh tối đen như mực, chỉ có mấy ngôi nhà là sáng đèn, chợt nhìn qua nhà kế bên Phong thấy một bóng người tóc búi cao, nhìn là biết ngay là em dâu, vẫn bộ đồ ngủ quen thuộc đi về hướng nhà tắm. Trên tay nàng cầm cái khăn thì phải.