Lọc Truyện

Phòng Phát Sóng Trực Tiếp Của Bạch Tiểu Nhung

Hà Thanh Trúc là cái biết nhìn hàng, cậu ta lôi kéo Nạp Lan Hồng trò chuyện về ngọc khí, bao nhiêu sầu lo cứ thế bay biến.

Nạp Lan Hồng kinh ngạc rất nhiều sau lại rất thưởng thức Hà Thanh Trúc, còn trẻ mà lại rất hiểu biết về ngọc quý, quan trọng là nhìn thuận mắt hơn mấy tên gối thêu hoa nào đó.

Nạp Lan Hồng có tâm tư làm quen, liền hỏi.

"Xin hỏi cao danh quý tánh của cậu là gì? Để tiện xưng hô. Đã quên, tôi là Nạp Lan Hồng."

Hà Thanh Trúc cũng không ngại kết giao, cậu ta chỉ là một sinh viên nghèo, không có gì đáng để người khác hao phí tâm tư gài bẫy nữa.

"Cao quý thì không dám, tôi tên Hà Thanh Trúc, là một sinh viên tầm thường thôi à."

Nạp Lan Hồng không cho là đúng nhưng cũng không nói gì nhiều, chuyện của người ta, hắn không muốn xía vào, hắn cũng không rảnh rỗi tìm hiểu ân oán tình thù của khách hàng.

"Haha, bên tôi vừa nhập một lô hàng mới, không biết cậu có hứng thú?"

Hà Thanh Trúc đưa nhiên là có hứng thú nhưng cậu ta không quên kim chủ lúc này của cậu ta là ai.

Kim chủ=nhà tài trợ



Thấy Hà Thanh Trúc nhìn qua hỏi ý kiến, Bạch Tiểu Nhung tất nhiên là sẽ không cấm cản gì rồi. Kiếm được nguyên thạch tốt thì người hưởng lợi nhiều nhất đương nhiên là Bạch Tiểu Nhung cậu rồi.

Bạch Tiểu Nhung vẻ mặt hiền từ nhìn Hà Thanh Trúc gật đầu nói câu "cậu cứ tự nhiên lựa đi, tôi trả tiền", ngữ khí cứ như đi dạo chợ bông, nhìn trúng hàng gì liền mua dứt, thổ hào một con.

Hà Thanh Trúc được cậu đáp lại cũng tự tin hơn hẳn. Cậu ta quay sang trao đổi với Nạp Lan Hồng.

"Hàng mới thế nào? Mao liêu thì sao?"

Người ngoài nghề nghe không hiểu, người trong nghề nghe môn đạo. Làm ăn thì cũng có tìm hiểu chút đỉnh kiến thức. Nạp Lan Hồng liền trả lời.

"Đám đá này là tôi vừa nhập từ bên Trung Bông với Miên Đan, hàng mới đào tuần trước, phải thêm phí ship nữa. Còn bên đây là hàng bản địa nên rẻ hơn, "lụm" đằng sau ngọn núi kia kìa."

Nạp Lan Hồng chỉ một lóng tay, chính là Ngọc Thạch Sơn của nơi này, nơi khai thác nguyên thạch.

Hà Thanh Trúc cũng ngó theo, sau đó quay đầu nhìn quầy hàng.

"Cho tôi xem nguyên thạch nhập về từ Miên Đan trước đi."

Ai không biết Miên Đan chính là cái nôi trung tâm của cái vòng đổ thạch này, nguyên thạch của quốc gia này cũng nước lên thì thuyền lên.

Nạp Lan Hồng làm cái thỉnh tư thế, gương mặt tươi cười.

"Bên này nè, qua đây tôi giới thiệu chi tiết hơn cho."

[ Tiểu Nhung ra đảo rồi, chen không được miệng vào luôn.

Cặp này đẹp nè, có ai lên thuyền không á?

Khai nguyên thạch gì đó, cũng là một dạng trò chơi sao??



Có dân đại gia mới hiểu cảm giác coi tiền như rác.

Còn chưa biết đổ thạch chính xác là làm gì đây nè.

Lên gu gồ gõ cái là ra!

??? ]

Xin hỏi tu chân đại lục thì lên mạng kiểu mô gì? Biến ảo ra màn ảnh đã không tồi rồi.

Nạp Lan Hồng và Hà Thanh Trúc nắm tay nhau qua bên kia nghiêm túc lựa đá, bỏ lại hai người ngoài nghề tròn mắt nhìn nhau. Thuần Vu Yến cười cười, nhún vai.

Người ngoài nghề Bạch Tiểu Nhung một bộ ông cụ non nhập lắc đầu bất đắc dĩ nhìn hai người kia hòa hợp với nhau. Cậu nhìn mấy cục đá trên kệ hàng, ngẩng đầu hỏi Thuần Vu Yến đứng bên cạnh.

"Không ấy hai đứa mình cũng lựa vài cục đá thử ha? Anh Thuần Vu thấy sao?"

Bạch Tiểu Nhung biết Thuần Vu Yến cũng có chút kiến thức cơ bản về đổ thạch nên cậu nghĩ hắn cũng có năng lực lựa được đá tốt, khui ra ngọc xịn. Cậu nhìn hắn, hai mắt lấp lánh đầy mong chờ.

Thuần Vu Yến bật cười nhìn tiểu tham tiền đang muốn kiếm chác từ hắn, cái này thì phải làm cậu thất vọng rồi, hắn không có thiên nhãn hay mắt nhìn xuyên thấu đâu, sao có thể nhìn qua đã biết hàng nào cực phẩm được. Nhưng hắn rất hài lòng ánh nhìn này của cậu.

"Chỉ là biết sơ sơ về mặt lý thuyết thôi à, thực hành thì..."

Thuần Vu lấp lửng nửa đường, tại lần nào hắn tham gia đỗ thạch cùng người quen hay làm ăn xã giao, không biết ông trời chiếu cố hắn hay gì nữa, chọn đại vài cục mà toàn cắt ra được ngọc quý không à.

Bạch Tiểu Nhung đối với vận may của mình là có hiểu biết, chơi game Gacha roll 90 lần, cậu phải roll tới lần thứ 80 mới ra được 5 sao, nhân phẩm cậu không được tốt á.

Cậu không tin lắm, xoay chuyển tròng mắt, bán manh lấy lòng.

"Vậy anh chọn đại giùm tôi hai cục, một cục thôi cũng được á. Nha?"

Thuần Vu Yến bị thương nặng nhưng không hẹo trong tay bọn bắt cóc, may mắn biết bao nhiêu. Chắc tổ độ rồi.

Bạch Tiểu Nhung một khuôn mặt đáng yêu, mắt to long lanh, chớp a chớp nhìn hắn, đừng nói người xem mãn bình luận đều là liếm màn hình cất chứa, Thuần Vu Yến có chút xoay đầu đi né thính, hai mươi mấy tuổi như hắn mà lại cảm thấy một thằng con trai đáng yêu cơ đấy. Nói xem có cong không chứ?

Thuần Vu Yến vội gật đầu nhận thua, Bạch Tiểu Nhung mới vui vẻ hài lòng mà thu thính lại, kéo áo hắn đi qua bên kia nhìn nhìn.

Vẻ mặt của Bạch Tiểu Nhung đúng là thu phát tự nhiên, thế giới này thiếu cậu một cái cup ảnh hậu rồi.

[ Trong đầu tui có 7749 câu chuyện về tổng tài bá đạo và tiểu khả ái của hắn...

Thật là điệu nghệ!

Này là huynh đệ tình à??

Bạch Liên nhóm đến xem mỹ nhân nè!

Chúng tôi có bán vé trải nghiệm thời hiện đại miễn phí. Ai muốn mua xin liên hệ Zalo số 09888888....

....lại quảng cáo, không có tiền mua đâu!]
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!