Buổi sáng lúc Giải Dương dậy thì Cừu Hành đã không còn trong phòng nữa, trên cái bàn cạnh giường có để một bao lì xì, mặt trên có viết hai chữ “Giải Dương” theo style rồng bay phượng múa.
Giải Dương cầm bao lì xì, chạm vào chữ rồi mở ra.
Một tấm thẻ ra đời.
Tính cả cái thẻ này thì Cừu Hành đã cho cậu 3 cái thẻ.
Có quá hào phóng không í nhỉ???
Giải Dương buồn cười, đứng dậy đi tới vali, cẩn thận để lì xì ở đó rồi lấy món quà cậu chuẩn bị sẵn, đặt món quà vào trong túi áo khoác của anh.
Lúc ăn sáng, Cừu Hành thỉnh thoảng nhìn Giải Dương như có chuyện muốn nói, Giải Dương cố tình làm bộ như không biết, mặt Cừu Hành bí xị suốt cả bữa ăn.
Sau bữa sáng, mẹ anh đưa một phong bì đỏ cho anh và Giải Dương, anh cố tình cầm lì xì đỏ và phe phẩy nó trước mặt cậu, còn Giải Dương lại giả vờ như chẳng hiểu, mỉm cười cảm ơn bà và cầm lấy lì xì thả vào túi của mình.
“…”
Cừu Hành ho khan.
Giải Dương lo lắng nói: “Cổ họng của anh khó chịu ạ?”
Cừu Hành đưa tay đang cầm lì xì sờ lên cổ mình, lắc đầu rồi nhìn thẳng Giải Dương.
Giải Dương: “Hả?”
Cừu Hành tức giận quay người lên lầu.
Vài phút sau, Cừu Hành đi xuống lầu, cầm hai cái áo khoác mà anh và cậu sẽ mặc hôm nay, lông mày nhăn, nét mặt lại căng thẳng và có chút đanh đá. Anh bước tới gần Giải Dương, kỳ quái nói: “Em…”
Giải Dương duỗi tay ra lấy áo khoác của mình mặc vào, hỏi: “Em làm sao?”
Cừu Hành vẫn không kìm được mà nhếch mép rồi cười….. giơ tay lên và ấn đầu Giải Dương.
“Hôm nay tha cho em đó.”
Sau khi mặc quần áo xong, hai người cẩn thận mặc ấm cho bà, sau đó đẩy bà đến bên cạnh xe lăn, cẩn thận dìu bà lên.
Ngày đầu tiên của năm mới, mọi người nô nức đi tảo mộ.
Trên đường đến nghĩa trang, Giải Dương lấy điện thoại di động ra bật lên.
Sau khi mở nguồn, một số lượng lớn các cuộc gọi nhỡ và tin nhắn chưa đọc tràn vào. Chuông điện thoại di động không ngừng vang lên, mẹ Cừu Hành và Cừu Hành nhìn về phía Giải Dương.
“Có một chút việc ạ.” Giải Dương giải thích, sau đó tắt tiếng, trước tiên xem tin nhắn đã.
Hầu hết tin đều do Tần Thành gửi tới. Từ tối hôm qua, Tần Thành lần lượt báo cáo những chuyện trên Weibo, cho đến hơn bốn giờ sáng.
Giải Dương chăm chỉ trả lời Tần Thành, sau đó thoát WeChat và lên Weibo.
Sau nỗ lực cả đêm của Tần Thành, Hoàng Thiên đang nổi cũng dần dần chìm, mà thay vào đó hôm nay trên hot search toàn tên của Mộc Chu Dịch, mấy chị em ăn dưa nghe xong đoạn ghi âm thì lộn hết cả tiết lên, tức giận mắng Hà Như Dân xong ùa vào weibo Mộc Chu Dịch bảo không cần lén lút đăng ghi âm, khuyến khích cô đứng đứng lên nói ra sự thật, không cần phải sợ Hà Như Dân.
Trong bình luận có cả bọn thủy quân, giả mạo làm fans đau xót cho Mộc Chu Dịch, nhân cơ hội tẩy trắng những tin xấu trước đó của cổ, tỏ vẻ tất cả là do Hà Như Dân ép Mộc Chu Dịch.
Nhiều cư dân mạng tin vào: Mộc Chu Dịch “đáng thương bị chèn ép”, “Nữ nghệ sĩ duy nhất của Hoàng Thiên dám lên tiếng” với “Chẳng sợ bị chèn ép cũng chẳng thèm chấp nhận quy tắc ngầm ngay cả khi bị chèn ép”, dàn người bị hại thanh lưu chậm rãi được lập lên.
Tối qua, màn biểu diễn solo của Mộc Chu Dịch cũng đã bị tài khoản influences bê đi đăng trên Weibo, rất nổi tiếng. Vô số người qua đường hoặc những người bị ảnh hưởng bởi giọng hát kéo đến dưới bình luận, điên cuồng khen và cổ vũ Mộc Chu Dịch, bảo Mộc Chu Dịch rất có thực lực, chăm chỉ sẽ thành công, không cần sợ Hoàng Thiên.
Cho đến nay, dư luận đã đưa Mộc Chu Dịch nâng cao.
Trước mắt thì Mộc Chu Dịch có ba cách, một là cứ theo nhịp mà ra trận xé rách mặt Hà Như Dân, hai là thanh minh đoạn ghi âm này không phải do cô ấy đăng, sau đó bị anh chị em ăn dưa vào chế giễu, còn cách cuối là giả chết, không thèm xuất hiện.
Bất kể Mộc Chu Dịch chọn cách nào, thì thanh danh cũng bị ảnh hưởng.
Điện thoại rung lên đột ngột, là Quý Trạch Huy gọi. Giải Dương lấy tai nghe ra, cắm vào bấm nghe.
“Cuối cùng cậu cũng bật điện thoại!” Quý Trạch Huy phấn khích, mồm nói như khẩu súng máy “Mộc Chu Dịch ngốc đến mức khiến tôi bị sốc. Hôm qua Hà Như Dân nhận được tin tức từ tui còn không tin, một lòng một dạ nghĩ minh tinh nhỏ kia đang làm loạn, tìm kiếm quan hệ khắp nơi để phong sát minh tinh đó, sau đó áp chế tin quy tắc ngầm!”
“Kết quả, tối qua đoạn ghi âm này với mấy cái hot search về Mộc Chu Dịch xuất hiện, Hà Như Dân phát khùng lên. Tui thật sự không biết tại sao Mộc Chu Dịch ở Hoàng Thiên lại đi đốt lửa trên hot search, chơi kiểu này quá ngu rồi, chẳng lẽ cổ tìm được công ty khác rồi lên không quan tâm, mặc kệ luôn à?”
“Cô ta không ngu, là do tôi đã khiến cô ta trở nên ngu.”
” … “
Giọng điệu của Quý Trạch Huy đột nhiên trở nên bình tĩnh, thận trọng nói tiếp: “Chủ tịch Hoàng Thiên vẫn cố gắng bảo vệ cha con Hà Như Dân, nhưng vì đoạn ghi âm đó, không thể ép được độ nổi xuống, cho nên phải ‘bỏ xe để bảo vệ vẻ đẹp’ của Hoàng Thiên. Hà Như Dân bó tay với quyết định của Hoàng Thiên, bây giờ lão đang tìm Mộc Chu Dịch khắp nơi, tui thấy hai người họ muốn chó cắn chó.
Giải Dương vừa lòng, khen: “Tốt, chờ sự việc này của Hoàng Thiên kết thúc thì tôi sẽ tìm luật sư qua tìm anh. Nếu có thể, tôi hy vọng anh có thể mang Tiêu Kim đi cùng.”
Quý Trạch Huy đầy miệng đồng ý: “Không thành vấn đề, không thành vấn đề, tôi với Tiêu Kim yêu thương nhau lắm, tôi mà đi thì chắc chắn ảnh sẽ theo tôi.”
“Nhân tiện, xem Hoàng Thiên có người nào tài năng đáng để đào không, liên hệ với tôi, đến lúc đó lấy đi tất cả những gì có thể lấy.”
Quý Trạch Huy nghẹn ngào, nói: “Cậu ……cậu muốn nhân lúc nhà người ta cháy đi hôi của.”
“Không được à? quên lúc trước Hoàng Thiên lấy tài nguyên của Dương Hành như thế nào à? Gậy ông đập lưng ông mà thôi.”
“Được, được, được, đương nhiên là được.” Quý Trạch Huy phản ứng khôn ngoan, cúp điện thoại.
Sau khi nói chuyện với Quý Trạch Huy, Giải Dương gửi tin nhắn cho Liễu Toa, bảo cô liên hệ với Quý Trạch Huy, chuẩn bị đào tài nguyên từ Hoàng Thiên trước.
“Lại tính toán cái gì đây?”
Giải Dương tỉnh táo lại, quay sang nhìn Cừu Hành, đáp: “Năm mới không khí mới, em đi lấp những lầu đang trống của Dương Hành.”
Cừu Hành an tĩnh một lúc, sau đó đột nhiên nói: “Nếu tí nữa lúc đi tảo mộ…”
Giải Dương đợi lúc lâu không thấy anh nói tiếp, liền hỏi: “Sao ạ?”
Cừu Hành không trả lời, chỉ nhìn qua mẹ mình, rồi nắm lấy tay Giải Dương nhẹ nhàng xoa bóp, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó.
…
Chiếc xe từ từ dừng lại ở lối vào của nghĩa trang, Giải Dương và Cừu Hành đưa bà ra khỏi xe và đưa lên xe lăn, sau đó đẩy bà về phía nghĩa trang.
Bố của Cừu Hành được chôn cất ở giữa nghĩa trang, bên cạnh những người chết khác của gia đình.
Khi cả ba đến nơi, rất nhiều người của Cừu gia đã tập trung ở nghĩa trang. Nhìn thấy Cừu Hành, họ bước tới chào hỏi.
Cừu Hành phản ứng một cách thờ ơ, chỉ đáp lại lời chào rồi thôi không nói gì nữa, đẩy mẹ vào mộ bố, mẹ của anh từ đầu đến cuối không thèm nhìn mất người đó, chỉ nhìn thẳng vào bia mộ của bố anh.
Mấy người Cừu gia kia biết ý mà rời đi, chỉ có Cừu Kính Bang mang theo con trai ăn vạ sống chết không đi, đưa mắt về phía bà rồi nhìn sang Cừu Hành: “Hành, ngày thường ở công ty cháu là cấp trên của ta, khó để nói một cái gì, bây giờ chúng ta đứng ở trước mặt tổ tông của Cừu gia, chú lắm miệng quan tâm cháu một câu, đợt trước cháu đột nhiên đi nước ngoài lâu như vậy, thân thể có phải……..xấu đi đúng không?”
Cừu Hành cũng không thèm nhìn Cừu Kim Bang, nói: “Chi nhánh F Châu đúng lúc thiếu quản lý, chú muốn đi không?”
Lời đe dọa trắng trợn không để cho chút mặt mũi nào.
Vẻ mặt của Cừu Kim Bang chìm xuống, ánh mắt chuyển qua Giải Dương, nói: “Cừu gia chúng ta đến tảo mộ, làm sao lại có người lạ ở đấy thế?”
Giải Dương cười.
Cừu Kim Bang cau mày: “Cười cái gì vậy?”
“Cười cái người luôn mong người khác chết sớm, nhưng lại không xem lại thân thể của mình xem có phải cũng sắp chết rồi không.”
Trong truyện, Cừu Kim Bang vào viện vì xuất huyết não đột ngột sau đó chết luôn, để lại thằng con trai vô dụng ở Vinh Đỉnh lại còn phải gánh những món nợ do lão để lại. Cuối cùng, thành một quân cơ Phong Thanh Lâm mua.
Trong mắt Giải Dương, Cừu Kim Bang là pháo hôi cấp thấp nhất.
Cừu Kim Bang không ngờ rằng một thanh niên bị mua bán như Giải Dương lại dám nguyền rủa mình, tức giận đến nỗi ngoạc mồm ra trách cứ.
“Kim Bang” Mẹ Cừu Hành khẽ gọi, chậm rãi nói “Ở trước mộ tổ tông với mộ anh trai cậu mà nhiều miệng như vậy, không sợ tối họ đến gặp cậu để nói chuyện à?”
Mặt Cừu Kim Bang co giật, lão không dám chọc Mẹ Cừu Hành, mặt đen xì kéo thằng con trai của mình đi về.
Sau khi quét sạch mộ rồi quay trở lại xe, mẹ Cừu Hành đột nhiên nói: “Cừu Kim Bang rất có dã tâm, đừng giữ. Nếu hôm nay đã đi gặp tổ tiên rồi, phải mau chóng công bằng với Giải Dương, đừng để cậu ấy phải chịu ủy khuất.”
Giải Dương nghe những lời đó thì nhìn sang Cừu Hành, và Cừu Hành cũng tình cờ nhìn sang cậu. Hai người nhìn nhau trong một tí, sau đó Cừu Hành chuyển ánh mắt của mình trước, trả lời: “Con biết rồi, mẹ đừng lo.”
…
Khoảng hai giờ chiều, trò hay chó cắn chó bắt đầu.
Trước sức ép dư luận mạnh mẽ, blog chính thức của Hoàng Thiên đưa ra thông báo xin lỗi, trong thông báo này, Hoàng Thiên đem mọi chuyện ném cho Hà Như Dân và Hà Tấn chịu, nói rằng công ty không hề hay biết về hành động của họ và nói Hà Tấn và Hà Như Dân phải chịu trách nhiệm.
Không lâu sau, Hà Như Dân và Hà Tấn tổ chức một cuộc họp báo. Tại cuộc họp, Hà Như Dân dùng tư cách là đại diện xin lỗi những chuyện đã xẩy ra trong những ngày qua, tỏ vẻ mình làm công ty thất vọng, xin lỗi minh tinh nhỏ kia, tất cả lỗi là của lão, lão nhận và chịu trách nhiệm.
Nhưng ngay sau buổi họp báo, Hà Như Dân đã ngay lập tức sử dụng tài khoản cá nhân của mình để đằn số lượng lớn các đoạn chat với các nghệ sĩ nữ cùng công ty, trong đó có Mộc Chu Dịch.
Trong đoạn chat, Mộc Chu Dịch thân mật gọi Hà Như Dân là “Anh Dân”, trong tối ngoài sáng tìm Hà Như Dân muốn xin tài nguyên, đối với lời nói khiêu khích của lão còn làm bộ, mấy cái này không đúng với cái hot search “Thanh Lưu” hôm qua.
Sau khi đăng, Hà Như Dân viết: Tôi xin lỗi nhiều người, nhưng nhìn những bức ảnh dưới đây xem, các cô là loại người gì các cô tự mình biết! Đặc biệt là Mộc Chu Dịch, tôi đừng chăm sóc quan tâm cô, giờ cô muốn lợi dụng tôi xong rồi dẫm lên Hoàng Thiên để chạy à? Không có cửa đâu!
Ngay sau khi những đoạn chat này đăng tải, Weibo gần như lại bị đơ.
Những cư dân mạng ăn dưa đều bị sốc, trước họ đánh giá cao “Thanh Lưu” của Mộc Chu Dịch như nào thì giờ họ ghê tởm cô như thế. Kéo nhau vào Weibo Mộc Chu Dịch yêu cầu cô lên tiếng về những đoạn chat đó.
…
Giải Dương đóng Weibo, mở WeChat, nhắn tin cho Tần Thành.
Giải Dương: Xóa đoạn ghi âm đầu tiên đi. Bài hát mới sẽ được phát hành vào lúc tám giờ tối nay, được phát miễn phí trên mạng.
Mộc Chu Dịch đã bị ‘lật xe’, đã đến lúc tẩy độc, tẩy não cho những người bị giọng hát của Mộc Chu Dịch mê hoặc rồi.
___________________
Ôi xin lỗi mọi người chương trước trước trước viết nhầm thằng cha Cừu Kim Bang thành ‘cậu’, nhưng mà thực ra là chú =))) chắc do tui như đang vừa hút cần vừa beta, ngáo kinh khủng, lúc beta truyện này trong đầu tui chỉ muốn nhanh nhanh đi xem phim, tại mấy chương này hai bạn chưa tò te nhau lên tui không hứng lắm =)))