Lọc Truyện



 

“Yên tâm đi! Người của nhà họ Chu không làm gì được anh đâu, em quên anh đã nói là năm năm nay anh vẫn luôn luyện võ à, bây giờ không có mấy người người có thể đánh thắng được anh đâu”.

 

Nhậm Kiến Tường chỉ còn cách giải thích như vậy, bây giờ còn chưa phải là thời điểm nói hết tất cả.

 

“Vậy anh phải hứa với em không được giết người nữa. Chỉ cần nhà họ Chu đồng ý không đến tìm chúng ta gây sự nữa thì chuyện này coi như xong, dù gì Thư Thư cũng đã bình an vô sự”.

 

“Được!”

 

Nhậm Kiến Tường đồng ý. Nếu Diệp Yến đã nói như vậy anh sẽ đồng ý, nếu như là ở kiếp trước, nhà họ Chu có lẽ đã không còn tồn tại, ở trần thế, anh đúng là đã kiềm chế tính khí của mình rất nhiều.

 

Đêm khuya, đợi Diệp Yến và Diệp Uyên Thư đều đã ngủ say, Nhậm Kiến Tường mới đứng dậy rời đi. Chuyến đi đến nhà họ Chu này không thể không đi, còn mọi chuyện sẽ ra sao thì phải xem người nhà họ Chu có thông minh hay không.

 

Người nhà họ Chu ở trong một biệt thự rộng hơn năm trăm mét vuông, cách trang trí xung quanh thể hiện rõ sự giàu có sung túc của nhà họ Chu.

 

Nhưng tối nay nhà họ Chu có một vị khách không mời mà đến, Nhậm Kiến Tường lẻn vào nhà họ Chu rất suôn sẻ, đi tới phòng ngủ của Chu Chấn, trong mảnh đất mấy trăm mét vuông lại không khó cho tìm lắm.

 

Lúc này trong lòng Chu Chấn rất bất an sau khi nhận được tin Nhậm Kiến Tường bình an vô sự, Ngô Thâm mà ông ta quý như con trai lại biến mất không dấu vết.

 

Chu Chấn không ngủ được, bồn chồn đứng lên ngồi xuống ghế sô pha, trong lòng không ngừng suy đoán thân phận của Nhậm Kiến Tường.

 

Ở trong lòng ông ta, võ giả đã là nhân vật vô cùng mạnh, nếu ngay cả Ngô Thâm cũng không phải là đối thủ của Nhậm Kiến Tường thì Nhậm Kiến Tường chắc chắn không phải là người mà ông ta có thể dễ dàng chọc vào, ông ta bỗng lo sợ, đây là cảm giác sợ hãi với thứ mà mình không thể hiểu rõ.

 

Chu Chấn không muốn chết, mặc dù ngày thường ông ta luôn trong dáng vẻ uy nghiêm quả cảm, nhưng thực tế ông ta rất sợ chết, có người nào nắm giữ chức vụ cao mà lại không muốn sống chứ.

 

Ngay tại lúc Chu Chấn nhíu chặt chân mày suy tính, đèn trong phòng đột nhiên sáng choang.

 

“Ai?”

 

Chu Chấn vốn đã hơi căng thẳng, lúc này lại bị dọa cho hú hồn hú vía.

 

Nhưng Chu Chấn lại không nhìn thấy gì, ông ta muốn gọi bảo vệ, nhưng lại cảm thấy như có thứ gì đó đang cắm ở cổ họng mình, không thể thốt ra lời.

 

Chuyện kỳ quái hơn lại xảy ra, ông ta lại đang đứng dựng ngược lơ lửng trong phòng, vợ ông ta đang ở ngay bên trong phòng ngủ, Chu Chấn rất muốn gây ra chút tiếng động để vợ tỉnh giấc, nhưng ông ta lại không thể với tới bất cứ thứ gì.

 

Ngay lúc Chu Chấn cảm thấy máu dồn hết lên não thì một bóng người ngồi xuống ghế sô pha, ông ta cũng mơ mơ màng màng ngồi lại lên ghế.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!