Lọc Truyện

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

 

"Bố, sao bố lại đến đây?", ông bà Diệp vừa mới dậy đã nhìn thấy ông cụ Diệp đến nhà nên tỏ vẻ ngạc nhiên.  

 

Ông cụ Diệp không để ý tới hai người mà nói với Diệp Yến: "Yến Nhi, ông muốn giao tập đoàn Vạn Nguyên cho cháu, ông nội cũng già rồi, giao tập đoàn cho cháu ông cũng yên tâm".  

 

Nhậm Kiến Tường đang chơi với con gái trong phòng nhưng bên ngoài có chuyện gì anh biết hết, Nhậm Kiến Tường mỉm cười rồi bước ra khỏi phòng.  

 

"Bố nói gì vậy, đều là người một nhà không cần phải rạch ròi vậy đâu".  

 

Diệp Thành Hải không hề bất ngờ, bây giờ Chu Tử Hào đã mất tích, Nhậm Kiến Tường lại có quan hệ tốt với tập đoàn Thiên Vũ, ông ta cũng đã đoán được ra ông cụ Diệp sẽ quyết định như vậy.  

 

Bà Diệp cũng nhìn Nhậm Kiến Tường với ánh mắt dịu dàng hơn.  

 

Diệp Thành Hải đã nói với bà ta rất nhiều chuyện, Nhậm Kiến Tường thực sự rất tốt với Diệp Yến, bây giờ Nhậm Kiến Tường đã có bản lĩnh như vậy, giao con gái cho anh cũng là một lựa chọn tốt.

 

Cả nhà cùng ngồi xuống ăn bữa sáng, bây giờ Diệp Yến đã là chủ tịch tập đoàn Vạn Nguyên, còn rất nhiều chuyện phải xử lý, ông bà Diệp cũng phải đi làm trên tập đoàn nên mọi người nhanh chóng đến tập đoàn.  

 

Dưới sự càm ràm của Diệp Yến, Nhậm Kiến Tường cũng nhận một chức quản lý ảo.  

 

Diệp Yến trở thành chủ tịch, tập đoàn cũng mở một cuộc họp, Nhậm Kiến Tường nghe họp mà suýt ngủ gật.  

 

Đúng lúc này điện thoại của Diệp Yến đổ chuông.  

 

"Chào cô giáo Lâm, có chuyện gì sao?", người gọi điện cho Diệp Yến là cô giáo của Diệp Uyên Thư.  

 

"Cô Diệp! Tôi không thấy Thư Thư đâu hết!", đầu bên kia truyền đến giọng nói ngập ngừng còn hơi nghẹn ngào của cô giáo Lâm.  

 

"Thư Thư không phải đang ở trên trường sao? Sao lại không thấy con bé đâu?", Diệp Yến run rẩy, cơ thể cô giống như không còn chút sức lực nào, điện thoại cũng rơi xuống đất.  

 

Nhậm Kiến Tường là người tu luyện, cho dù Diệp Yến không mở loa ngoài nhưng anh vẫn nghe rõ ràng.  

 

Nhậm Kiến Tường bước tới đỡ lấy Diệp Yến rồi khẽ an ủi: "Không sao đâu, lần trước anh có thể tìm thấy em thì lần này anh cũng có thể tìm thấy Thư Thư".  

 

Có kẻ dám động vào người thân của Nhậm Kiến Tường, anh sẽ khiến kẻ đó chết không có chỗ chôn thây.  

 

"Buổi họp hôm nay kết thúc ở đây, mọi người tan họp nhé!", Nhậm Kiến Tường nói với tất cả mọi người trong cuộc họp.  

 

Mọi người thấy Diệp Yến hồn bay phách lạc nên dồn dập hỏi: "Chủ tịch có chuyện gì vậy?"  

 

Đúng lúc này, điện thoại lại kêu lên.  

 

Tiếng chuông không ngừng vang lên, tay của Diệp Yến cũng không ngừng run rẩy, cô không dám bắt máy.  

 

Nhậm Kiến Tường ấn nút nghe, đầu bên kia điện thoại truyền tới một giọng nói xảo quyệt.  

 

"Mày là phụ huynh của con bé kia phải không? Con gái mày đang nằm trong tay tao, tao khuyên mày đừng bao cảnh sát làm gì, nếu không tao không dám chắc tao sẽ làm ra chuyện  điên rồ gì đâu".  

 

Nhậm Kiến Tường nắm chặt bàn tay móng tay cắm thằng vào thịt rồi lạnh lùng nói: "Mày muốn gì?'  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!