Lọc Truyện

Ông Bố Cực Phẩm Vạn Năm Tuổi - Lâm Trạch (Truyện full)

 “Đúng vậy! Không sai! Do bầu không khí ngượng ngùng quá nên tôi mới đùa cho vui thôi”, cổ của Triệu Toàn ửng đỏ, sau đó vội vàng lục ví lấy ra tấm thẻ thứ ba: “Chính là tấm này, chắc chắn!”  

 

Nhân viên phục vụ nhận lấy rồi quẹt thêm lần nữa, nhưng không hề có âm thanh phát ra.  

 

Triệu Toàn chợt vui mừng, thành công rồi sao?  

 

“Thấy chưa! Lấy sai thôi...”  

 

“Tít!”, âm thanh lanh lảnh đó lại cắt lời anh ta.  

 

“Xin lỗi anh, do mạng bị chậm, nhưng số dư vẫn không đủ”, nhân viên phục vụ cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, da gà da vịt đều nổi lên hết cả.  

 

Đây hoàn toàn không phải là buổi ‘quay xe’ bình thường, không những tỏ vẻ thất bại mà còn thất bại vô cùng thảm hại.   

 

Lại còn đòi thanh toán, kết quả là cả ba tấm thẻ số dư đều không đủ.  

 

Triệu Toàn sắp khóc đến nơi rồi, cú vả này mạnh thật đấy!  

 

“Triệu thần y, tôi thấy tiền cậu cũng nhiều, cho nên mới phân ra các thẻ đúng không?”, mấy người đi theo anh ta nói xen vào.  

 

Mặc dù đây là lý do bọn họ bịa ra, nhưng ngay cả bọn họ cũng không tin.  

 

“Đúng đúng đúng! Cứ thế này đi, lấy hết mấy tấm thẻ cộng lại thanh toán là được”, Triệu Toàn liền nhét hết mấy tấm thẻ ngân hàng vào tay nhân viên phục vụ.  

 

“Chuyện này... được thôi”, nhân viên phục vụ kiềm nén để không chửi khách.  

 

Nhân lúc quẹt thẻ, nhân viên phục vụ đã thầm cầu cho tổ tiên mười tám đời độ Triệu Toàn.  

 

Đã vậy ban nãy còn châm chọc bảo người ta tỏ vẻ, người tỏ vẻ nhất chính là anh ta mới đúng, lại còn bị lật hết lần này đến lần khác.  

 

“Không hổ danh Triệu thần y mà, hào phóng rộng rãi”, Lâm Trạch vừa vỗ tay vừa cười, tỏ ra tán thưởng.  

 

Sắc mặt Triệu Toàn sa sầm, không có lấy một chút vui vẻ nào, anh ta hận không thể rời khỏi chỗ này ngay lập tức.  

 

Chẳng bao lâu sau nhân viên phục vụ đã quay trở lại, mặt mày bất lực.  

 

“Cái này... số dư thẻ của anh đã được cộng hết, nhưng vẫn không đủ để thanh toán”.  

 

“Chỗ các người ăn cướp hay gì! Nhiêu đây tiền mà vẫn không đủ ư!”  

 

Cuối cùng Triệu Toàn cũng nhịn không nổi nữa, sắc mặt tím tái như gan lợn: “Vậy nói xem bữa ăn này bao nhiêu tiền?”  

 

“Sáu... sáu trăm nghìn”, nhân viên phục vụ rụt cổ lại.  

 

Nhan Khinh Nguyên và Lâm Thanh Tuyết nghe xong đều bật cười thành tiếng.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!