Lọc Truyện

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 28

Nghe câu này, Lam Ngọc Thiện nghiến răng trừng mắt nhìn anh ta, cuối cùng cũng đành phải cởi giày cao gót và leo lên chiếc xuồng máy.

Cho đến khi thấy bóng chiếc thuyền máy chạy càng ngày càng xa và không có dấu hiệu sẽ quay trở lại, Phan Huy mới thở phào vì đã hoàn thành nhiệm vụ mà cậu chủ giao cho, khi chuẩn bị rời đi, anh chợt nghe thấy một giọng nữ tao nhã gọi phía xa: ‘Anh Phan!”

Phan Duy hoàn thành nhiệm vụ mà ông chủ giao cho, vừa định rời đi, liền nghe thấy một giọng nữ tao nhã cất tiếng: ‘Anh Phan Duy!”

Phan Duy quay lại và thấy Lam Ngọc Anh đang cầm chiếc áo vest mà anh vừa đưa cho cô đứng cách anh một đoạn.

Lam Ngọc Anh đã thay quần áo. May mản thay, người quản lý chỉ khiển trách cô mà không trừng phạt. Đương nhiên cô biết không thể tìm cậu bé để giải trình việc này với quản lý. Lam Ngọc Anh cũng biết rằng cậu bé đó ät được Lam Ngọc Thiên khuyến khích trêu ghẹo mình. Hơn nữa những người có thể lên du thuyên này đều giàu có hoặc rất quyền lực.

Cô cố tình hỏi tên người trợ lý để nói lời cảm ơn. Tất nhiên là cô sẽ phải cảm ơn anh ta. Bởi vì khi đó trong buổi tiệc chiêu đãi, tất cả mọi người chỉ giương mắt xem náo nhiệt, không ai muốn tiến lên giúp đỡ, chỉ có anh đưa tay ra giúp cô, cho nên lúc này giọng điệu của cô càng thành khẩn: “Anh Phan Duy, cám ơn anh vì chuyện tại buổi tiếp tân vừa rồi. Xin phép cho tôi được gửi lại áo khoác cho anh. Tôi đã ủi nó rồi. Cảm ơn anh rất nhiều! “

“Cô hiểu lầm rồi, chiếc áo khoác này là của anh Hoàng!” Phan Duy nói.

“Dạ?” Lam Ngọc Anh sững sờ.

Chiếc áo khoác là của Hoàng Trường Minh!

“Tôi làm mọi việc theo sự chỉ dẫn của anh Minh!” Phan Duy trực tiếp trả lời nghỉ ngờ của cô.

Đột nhiên chuông điện thoại reo. Phan Duy lấy ra và nhìn cô một cách hối lỗi: “Xin lỗi, tôi xin phép trả lời điện thoại! Anh Trường Minh đang ở boong trước, cô nên tới đưa áo trực tiếp cho anh ấy!”

Lam Ngọc Anh gật đầu. Cô nhìn Phan Duy trả lời điện thoại, có vẻ là một việc gì đó đang dở dang và sẽ không kết thúc được nhanh.

Cô chạm vào chiếc áo. Ngón tay lướt trên loại vải mỏng nhẹ thượng hạng. Lam Ngọc Anh mím chặt miệng và đi về phía boong.

Từ xa, cô đã nhìn thấy bóng dáng cao lớn ấy đang đứng trên boong.

Hoàng Trường Minh chưa đi thay quần áo.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!