Lọc Truyện

Nữ Phụ Nhà Giàu Dựa Vào Tiêu Tiền Thay Đổi Vận Mệnh

Nhìn thấy tin nhắn của Lục Minh Thừa, đuôi lông mày Khương Thu Nghi hơi nhướng lên.

Nói thật, mục đích cô gửi ảnh chụp cho Lục Minh Thừa chỉ để chờ những lời này của anh. Nhưng khi cái mình chờ thực sự đến, cô lại có chút bất ngờ.

Cô biết, giá cả của mấy món châu báu này, với Lục Minh Thừa mà nói chỉ là một số tiền nhỏ.

Nhưng nói như thế nào đây, cô hơi kinh ngạc vì độ sảng khoái của Lục Minh Thừa.

Khương Thu Nghi không thể không thừa nhận, trên chuyện tiêu tiền này, Lục Minh Thừa là không giới hạn, cực kì tùy ý dung túng cô.

Nghĩ đến đây, ý cười trong mắt cô ngày càng sâu, cô vô cùng hiểu điều, nhắn lại: [ Không được hay cho lắm, mẹ còn ở đây, anh giúp em chọn một bộ đẹp nhất đi. ]

Chân Bình còn bên cạnh cô, cô muốn mua cho Chân Bình hai kiện trang sức, cô cũng không thể tự mua cho mình sáu kiện được, gấp ba cái của mẹ chồng. Điểm đúng mực ấy, Khương Thu Nghi vẫn phải có.

Lục Minh Thừa: [ Bộ thứ hai. ]

Khương Thu Nghi: [ Oke. ]

Lục Minh Thừa: [ Ừ. ]

Khương Thu Nghi seen xong, không trả lời lại.

Dù sao vài ngày nữa cô còn muốn đi với Lê Diệu đến một hội đấu giá khác nữa, đến lúc đó lại mua nhiều thêm chút đi. Cô tin rằng Lục Minh Thừa cũng sẽ không có ý kiến.

Chân Bình nhìn cô đang cúi đầu, dừng một chút, hỏi: "Thu Nghi đang bận gì à?"

Khương Thu Nghi ngẩng đầu lên, cười cười: "Mẹ, con đang nhắn tin cho Minh Thừa, nhờ anh ấy chọn giúp."

Cô mở ảnh chụp trang sức ra, thấp giọng nói: "Minh Thừa nói hai bộ dây chuyền này rất phù hợp với mẹ, cũng rất có khí chất quý phái, cho con mua hai bộ này tặng mẹ."

Nghe vậy, trong nháy mắt, Chân Bình liền vui vẻ.

Bà cười, vui đến miệng có hơi không khép lại được: "Minh Thừa bận rộn như vậy, còn có thời gian xem cái này sao?"

Khương Thu Nghi nhìn bà, dịu dàng nói: "Đương nhiên, chuyện của mẹ thì dù cho Minh Thừa có bận cỡ nào cũng phải bớt chút thời gian xử lý chứ."

Nghe lời này của cô, Chân Bình lại một lần nữa nhìn Khương Thu Nghi với một cặp mắt khác xưa.

Bà nhìn chằm chằm gò má Khương Thu Nghi một lúc lâu, trong lòng không khỏi sợ hãi than lên, hình như trước đây bà thật sự đã xem nhẹ cô con dâu này.

Cô không chỉ biết nói chuyện, cô còn biết dỗ ngọt vào điểm ngứa của người nghe. Điểm ấy, so với tưởng tượng của bà, Khương Thu Nghi quả thực rất giỏi.

Cảm nhận được ánh mắt của Chân Bình, mặt cô không đổi sắc, quay lại nhìn bà, nhẹ nhàng nói: "Mẹ?"

Chân Bình hoàn hồn: "Ừ."

Bà cúi đầu, thấp giọng nói: "Con cũng mua cho con nữa, nhìn coi có thích cái nào không?"

Khương Thu Nghi cười một cái: "Có thích vài cái, nhưng đợi coi giá nó thế nào, nếu mắc quá thì cũng không cần thiết."

"Thích thì cứ mua." Chân Bình chợt trở nên rộng lượng: "Nhà họ Lục chúng ta cũng không keo kiệt với con khoản đó."

Bà liếc cô một chút, vốn quan tâm nhưng lại bày đặt làm giá: "Không thì người khác sẽ nói nhà họ Lục đối xử với con dâu không tốt."

Chân Bình cực kì sĩ diện, điều bà không chịu được nhất chính là có người nói nhà họ Lục bà không tốt.

Ban đầu bà không thích Khương Thu Nghi, cũng chỉ vì Khương Thu Nghi kéo đẳng cấp bên ngoài mặt của nhà họ Lục xuống, còn tạo ra một loạt tin tức tiêu cực cho nhà họ Lục.

Khương Thu Nghi hạ mắt, dịu dàng nói: "Được, nghe mẹ."

"Ừ, cho mẹ xem bộ con thích thử nào."

Khương Thu Nghi chỉ tay, là chiếc nhẫn kim cương màu hồng tím. Lục Minh Thừa cũng cảm thấy xinh đẹp.

Màu sắc cực kì xinh đẹp, độ tinh khiết cũng phi thường tốt, khiến cho người khác nhìn vào liền bị mê hoặc.

Đương nhiên, giá cả cũng vừa đẹp, giá khởi điểm là ba ngàn vạn, thực tế giá thành giao là bao nhiêu còn phải chờ chút nữa.

Chân Bình nhìn, gật đầu nói: "Quả thật không tệ, để đó đợi hồi nữa ra sức đấu về."

Khương Thu Nghi nói theo: "Vâng, theo mẹ."

...

Buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

Nhiều người cũng đã đến, bởi vì thân phận của Chân Bình, mà Khương Thu Nghi cũng được ngồi ở vị trí chính giữa.

Người chủ trì buổi đấu giá đã lên sân khấu, từng kiểu vật phầm lần lượt được trưng bày ra.

Đây là lần đầu cô tham gia buổi đấu giá thế này, nên có chút cảm giác mới lạ.

Nhiều người ngồi trên khán đài đã bắt đầu giơ bảng, một cái vòng cổ hơn ngàn vạn, rồi vòng tay... người người tranh nhau ra giá dồn dập.

Cô muốn đấu một sợi dây chuyền cho Chân Bình, trong đó một chiếc được là từ ngọc phỉ thúy tự nhiên, từng chiếc một đều là tự nhiên nhất, nhìn qua vô cùng chói mắt.

Vật phẩm vừa đưa ra, không ít phu nhân nhà giàu liền coi trọng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!