Lọc Truyện

Nữ Phụ Nhà Giàu Dựa Vào Tiêu Tiền Thay Đổi Vận Mệnh

Khương Thu Nghi không để ý đến mấy ánh mắt dò xét.

Mặt cô không đổi sắc tiếp tục xem dàn nhạc biểu diễn, phảng phất như chuyện Lục Minh Thừa rời đi chẳng có nửa xu quan hệ gì với cô.

Cô thậm chí còn không đứng dậy tiễn anh.

Một lúc yên lặng, Lê Diệu bỗng nhiên bật cười.

Cô ấy nhẹ nhàng đẩy đẩy tay cô, chớp mắt: "Ghê nha."

Khương Thu Nghi chống cằm, nhìn xuống dưới lầu: "Tớ muốn xem dàn nhạc biểu diễn xong là thật."

Sỡ dĩ hôm nay cô đồng ý đi tới nơi này, ngoại trừ có dịp tụ tập với Lê Diệu bên ngoài thì quan trọng là quán bar này mời được dàn nhạc mà cô rất thích, tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội được xem trực tiếp.

Sau khi gả cho Lục Minh Thừa, cô gần như không được tự do ra vào mấy nơi ăn chơi như thế này nữa.

Coi như có đến, nhưng cũng là đi theo Lục Minh Thừa, hiếm khi có không gian riêng như vậy.

Lê Diệu nhìn cô, cười rồi nhẹ giọng nói: "Nên như vậy, để cho bọn đàn ông biết, chúng ta không có bọn họ cũng vô cùng vui vẻ."

Khương Thu Nghi gật đầu tỏ vẻ tán thành.

----

Một bên khác, hai người đáng thương bị vợ vứt bỏ là Lục Minh Thừa và Hoắc Tầm đang xuống đại sản ở tầng 1.

Hoắc Tầm nhìn dáng vẻ trầm mặc không nói một lời của Lục Minh Thừa, suy nghĩ rồi hỏi: "Uống một ly nữa?"

Lục Minh Thừa cự tuyệt: "Không được."

Hoắc Tầm im lặng, bỗng dưng nhíu mày, hỏi: "Bây giờ cậu về thật à?"

Lục Minh Thừa không cảm thấy có chỗ nào là không thích hợp, hỏi ngược lại: "Còn có việc?"

Hoắc Tầm ngừng lại, giọng điệu thờ ơ, hỏi: "Cậu không đợi bà xã của cậu?"

"Ừ." Thần sắc Lục Minh Thừa nhạt nhẽo, nói: "Còn có công việc phải xử lý."

Hoắc Tầm: "..."

Anh ta nhìn chằm chằm Lục Minh Thừa một hồi, phát hiện Lục Minh Thừa thực sự bình tĩnh mà nói như thật.

Hoắc Tầm trầm ngâm, nghĩ đến cuộc đối thoại của hai người vừa nãy ở trong phòng bao, rồi nhìn Lục Minh Thừa bằng ánh mắt tràn ngập đồng tình.

"Chẳng lẽ cậu không phát hiện bà xã của cậu có điểm gì là lạ?" Hoắc Tầm đi bên cạnh, dò hỏi thử.

Lục Minh Thừa gật đầu, thản nhiên lấy điện thoại ra gọi cho tài xế, sau đó điềm nhiên nói: "Ừ."

Hoắc Tầm: "???"

Hoắc Tầm bối rối mở to mắt, anh ta kinh ngạc không thôi: "Sau đó thì sao?"

Lục Minh Thừa hờ hững: "Cái gì sau đó?"

Anh khó hiểu nhìn Hoắc Tầm: "Tâm tình cô ấy không được vui, còn sau đó gì nữa?"

Hoắc Tầm: "..."

"Tâm tình vợ cậu không tốt, cậu không dỗ dành sao?" Nghi hoặc của Hoắc Tầm ngày càng lớn.

Người ta nói không về, mình liền đi về một mình? Quá thẳng!

Nghe vậy, Lục Minh Thừa nghiêm túc nhìn Hoắc Tầm một hồi, như có điều suy nghĩ nói: "Giống như cậu dỗ dành Lê Diệu?"

Hoắc Tầm: "?"

Hoắc Tầm còn chưa kịp nói chuyện, Lục Minh Thừa liền nhìn qua anh chàbg với một ánh mắt ghét bỏ: "Vừa nãy chẳng phải Lê Diệu chẳng thèm nói với cậu sao một câu nào sao."

"..."

Hoắc Tầm bị lời của anh làm cho nghẹn lại, giãy dụa giải thích: "Đó là vì Lê Diệu đang tức giận với tôi."

Lục Minh Thừa "ồ" lên một tiếng, cực kì lãnh đạm: "Nhìn ra."

Hoắc Tầm nhìn thần sắc không thèm để tâm của anh, từ bỏ nói chuyện cùng với con người này.

Hoắc Tầm vỗ vỗ bả vai Lục Minh Thừa, nói nghe thấm thía: "Rồi cậu sẽ hối hận."

Lục Minh Thừa: "?"

Anh nhàn nhạt liếc Hoắc Tầm một chút, giọng điệu hờ hững: "Có ý gì?"

"Không có gì." Hoắc Tầm lắc đầu, rất đồng cảm nói: "Cậu không hiểu phụ nữ."

Lục Minh Thừa: "..."

Anh không để ý Hoắc Tầm nữa, chờ tài xế đến liền rời khỏi quán bar.

Anh quá bề bộn nhiều việc, không có thời gian để đi nghiền ngẫm tâm tư đàn bà.

Trong ấn tượng của Lục Minh Thừa, Khương Thu Nghi vẫn luôn là người vợ hiểu chuyện lại rộng lượng. Hai ngày nay khác lạ một chút, chắc chỉ do tâm tình không tốt mà thôi.

Tiêu ít tiền, qua vài ngày rồi sẽ trở lại bình thường.

---

Khương Thu Nghi xem hết buổi biểu diễn thì trời cũng đã ửng sáng.

 Đèn đường trong sân tự nhiên sáng lên, cô ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện đèn trong phòng ngủ của cô cùng Lục Minh Thừa tối thui, trong phòng làm việc vẫn còn lộ ra ánh sáng yếu ớt.

Khương Thu Nghi cũng chẳng suy nghĩ nhiều, Lục Minh Thừa là cái người cuồng công việc, thường xuyên làm việc ở nhà đến một hai giờ sáng cũng là chuyện bình thường.

Ông chủ có nỗi khổ của ông chủ.

Sau khi vào nhà, Khương Thu Nghi liền xuống phòng bếp.

Cô uống chút rượu, trong người lúc này hơi không thoải mái.

Vừa lấy nước xong, Lục Minh Thừa vừa vặn từ trên lầu đi xuống.

Nghe được động tĩnh, Khương Thu Nghi nhìn qua.

Hai người nhìn nhau, sắc mặt Khương Thu Nghi vẫn không đổi, hỏi: "Còn chưa ngủ?"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!