Lọc Truyện

Nợ Tình: Mật Ngọt Đau Thương - Diệp Vi Yến

Sáng hôm sau, Du Kỳ Minh vẫn xuống ăn sáng như thường ngày. Một lúc sau, Diệp Vi Yến bộ dạng uể oải đi xuống, thấy anh thì cô đã lườm một cái cho bỏ ghét. Cô bực dọc ngồi xuống ghế thì đã có người làm chuẩn bị thức ăn cho cô.

"Tôi uống sữa được rồi." Cô cười trừ.

"Mau ăn." Anh nói nhưng ánh mắt vẫn chăm chú đọc tờ báo trong tay.

"Không thích." Cô khó chịu mà đáp lại.

"Dì Liên, mấy ngày tới không cần làm phần cho cô ấy." Anh quay sang dặn người làm trong nhà. Diệp Vi Yến nghe thấy câu nói của anh thì lại tiếp tục khó chịu.

"Anh... Anh tính chọc tôi tức chết hả?" Diệp Vi Yến quát anh.

Du Kỳ Minh thì chỉ nhìn cô rồi khẽ cười một cái, biểu hiện trên gương mặt dường như rất thỏa mãn. Anh nhẹ nhàng đặt tờ báo xuống bàn.

"Tôi nghĩ mấy ngày tới em cũng chẳng còn tâm trạng để ăn các bữa còn lại đâu."

Du Kỳ Minh nói rồi thì đứng dậy mặc áo vest vào rồi rời đi. Diệp Vi Yến khó hiểu nhìn anh. Anh nói vậy là có ý gì chứ? Cô khó hiểu nên liền cầm tờ báo lên xem thử. Những dòng chữ cực lớn đập thẳng vào mắt cô.

"Giá Cổ Phiếu Diệp Thị Giảm Mạnh."

"Diệp Thị Vi Phạm Hợp Đồng Với Y&K Và Đang Vướng Số Nợ Khổng Lồ."

"Diệp Thị Đang Đứng Trước Nguy Cơ Phá Sản."

Đó là những thông tin được đăng trên báo. Chả trách anh ta vui vẻ đến vậy. Còn Diệp Vi Yến dường như chẳng thể nào tin được. Công ty nhà cô sắp phá sản sao? Sao lại có chuyện đó được chứ, chẳng phải mấy ngày trước vẫn còn hoạt động rất tốt sao? Rốt cuộc Diệp Thiên "Cha của cô đã làm gì để nói sắp phá sản thế kia chứ. Không thể nào. Diệp Vi Yến không tin điều đó. Trong đầu cô liền nghĩ việc này là do Du Kỳ Minh giở trò. Cô tức giận mà xé nát tờ báo.

"Du Kỳ Minh, tôi quyết không đội trời chung với anh."

Lúc này ở trên xe. Cố Tiểu Dịch ngồi ở phía trước lái xe còn anh thì ngồi ghế sau xem lại mấy thông tin trên laptop.

"Thiếu gia, anh tính giải quyết thế nào?"

"Hừm, tôi chỉ thích ngồi ở ngoài xem kịch thôi. Cứ để Diệp thị và Y&K đấu đá với nhau. Hai con sói cắn nhau đến cuối cùng con hổ sẽ có sẵn mồi." Anh nhàn nhạt nói.

Đối với anh mà nói sau lần này dù Diệp thị hay Y&K thất thủ thì anh đều có lợi thì tội tình gì mà tốn công chứ. Chỉ trách tên Diệp Thiên đó quá kém cỏi đi, trên thương trường mấy chục năm vậy mà không nhìn ra cái mánh khóe trẻ con ấy của Y&K, đúng là quá mất mặt khi anh có một nhạc phụ như thế.

"Còn về thiếu phu nhân ạ? Chắc chắn người ở Diệp gia sẽ tìm cô ấy giúp đỡ." Cố Tiểu Dịch tiếp lời.

"Tôi đã nhốt cô ấy trong nhà rồi nên sẽ không có trường hợp đó."

Du Kỳ Minh nhàn nhạt nói. Mà cho dù người của Diệp gia đến tìm Diệp Vi Yến để giúp đỡ thì đã sao chứ? Trên bàn cờ này anh mới là người nắm thế thượng phong kia mà. Diệp Thiên nghĩ sẽ dùng Diệp Vi Yến để trói buộc anh sao? Đúng là sai lầm chết người của ông ta.

"Tiểu Dịch, nghe nói cuối tuần này Tường Vi sẽ về sao?"

"Vâng ạ. Lâm tiểu thư sẽ về vào thứ bảy tuần này. Nghe bảo đâu là do Lâm lão gia gọi cô ấy về để tiếp quản Dương Vi tiếp ông ấy."

Du Kỳ Minh nghe xong trên gương mặt cũng chẳng biểu lộ chút cảm xúc gì. Nếu nói rằng anh quan tâm đến Tường Vi thì là quá sai còn bảo ghét cô ta thì cũng không đúng. Kể ra Lâm Tường Vi chính là người bạn thanh mai trúc mã của anh, mẹ anh cũng vô cùng thích cô gái này, nếu không có mối hôn ước quái gở này thì Tường Vi cô ta đã được làm thiếu phu nhân rồi. 

Nhưng riêng với Kỳ Minh mà nói, anh cũng chỉ xem cô ta là em gái, từ trước tới nay cũng chỉ có mình cô ta si tình theo anh. Bốn năm trước, Du Kỳ Minh khó khăn lắm mới dỗ ngọt được cô ta để cô ta sang Mỹ du học vì thế anh cũng yên ổn được vài năm. Còn nhắc đến Lâm lão gia thì anh cũng là có chút giao tình. Hai nhà Du - Lâm trước nay luôn là hình với bóng, vị thế ngày hôm nay anh có được cũng là nhờ Lâm Thiên Vũ đó không ít. Nên dù nói về tình hay nghĩa thì anh cũng phải suy xét lại.

Lúc này ở nhà.

Diệp Vi Yến ruột gan sôi trào mà đi qua đi lại trong phòng khách. Thật là cái tên Du Kỳ Minh đấy muốn nhốt cô thật sao chứ? Diệp thị đang gặp rắc rối cô đâu thể ngồi chơi huống hồ chi đó cũng có một phần công sức của mẹ cô đã gây dựng nên thì sao cô có thể không lo được.

Vòng vòng cả buổi sáng cô cũng chẳng làm được gì. Điện thoại thì cả có số của ai ở Diệp gia. Vì sao ư? Vì trước ngày gả đến đây cô đã tuyên bố dù sao này, gả vào Du gia có bao nhiêu khó khăn thử thách, là phúc hay họa thì cũng sẽ không liên quan đến Diệp gia.

Nhưng nào ngờ người hôm nay gặp thử thách lại là ba của cô.

Dù rằng lúc trước ông đối xử với cô không tốt nhưng phận làm con thì sao có thể trơ mắt nhìn ba mình lâm vào bước đường cùng được. Giờ khắc này cũng chỉ có anh mới giúp được thôi nhưng cô làm sao mở miệng.

Mặc dù là vậy nhưng cô làm sao có thể đứng nhìn Diệp thị sụp đổ được chứ. Diệp Vi Yến hiểu rõ với tình thế hiện tại thì chỉ có anh mới có thể giúp đỡ Diệp thị. Cho dù anh không giúp đỡ về khoản tài chính thì chỉ với một câu nói của anh cũng đã giúp Diệp thị qua cơn hoạn nạn rồi.

Và sau cả một ngày suy nghĩ thì cô vẫn muốn sang ngỏ lời với Du Kỳ Minh. Tối đấy, Diệp Vi Yến đã sang gõ cửa phòng của anh. Du Kỳ Minh lúc này đang làm việc, còn tưởng là Tiểu Dịch nên liền nói:

"Vào đi."

Nghe được sự đồng ý từ anh thì Diệp Vi Yến hít thở một hơi sâu rồi mở cửa bước vào.

"Kỳ Minh, tôi... tôi có chuyện muốn nói với… với anh."

Nghe thấy giọng nói của cô, bàn tay đang liên tục gõ phím của anh chợt dừng lại. Du Kỳ Minh thở dài một hơi, đưa tay tháo cặp mắt kính xuống rồi quay sang nhìn cô. Nhìn thấy bộ dạng khép nép và sự ấp úng từ cô thì anh đã hiểu ra vấn đề nên liền nói:

"Về Diệp thị thì không cần."

"Tôi biết là anh không thích tôi nhưng mà... Dù sao tôi cũng là vợ của anh... Xem như anh giúp tôi được không?" Diệp Vi Yến hạ giọng xuống. Cô hiểu đây không phải là lúc mà cái tôi của cô được xem trọng. Cốt yếu vẫn là muốn anh giúp đỡ nên phải cố gắng nhúng nhường.

"Vì tôi xem em là vợ nên mới không cùng Y&K mà giải quyết Diệp thị, em nên biết tôi trước nay không bao giờ làm những việc mà không có lợi cho bản thân."

Du Kỳ Minh vẫn lạnh nhạt đáp trả. Giúp đỡ Diệp thị sao? Diệp Thiên ông ta đáng được anh giúp đỡ à? Quen biết ông ta trên thương trường bao nhiêu năm chẳng lẽ anh còn không hiểu mưu đồ của con cáo già đó sao? Muốn anh giúp đỡ sao? Đúng là chuyện không thể nào.

"Nhưng mà... Tôi... Diệp thị cũng có công sức của mẹ tôi trong đó, tôi.. tôi không muốn nó bị hủy hoại như thế "

"Ra ngoài." Anh nhàn nhạt đuổi cô đi rồi quay lại vào bàn làm việc.

"Anh… Anh giúp tôi đi, chỉ… chỉ cần Diệp thị không phá sản thì anh bảo tôi làm gì tôi cũng đồng ý hết."

"Tiểu Dịch." Anh gọi lớn.

"Được rồi, được rồi, tôi tự có chân đi."

Diệp Vi Yến cuối cùng cũng phải lẳng lặng đi ra. Thật là, cái con người sắt đá như anh cô là lần đầu tiên thấy đấy. Gia đình vợ gặp nguy mà xem như không có gì. À mà cũng đúng thôi, cô và anh ngoài tờ hôn thú đó ra thì chẳng có gì ràng buộc nhau, cũng chẳng có bất kỳ nền tảng tình cảm nào.

Sau khi Diệp Vi Yến rời đi, Du Kỳ Minh mới nhẹ tháo mắt kính rồi để lên bàn. Anh dựa lưng vào ghế, tay bóp trán đầy mệt mỏi. Một lúc sau thì nhấc điện thoại lên gọi cho trợ lí Trương Tín.

"Sắp xếp cuộc họp ngày mai vào chín giờ."

"Vâng."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!