Lọc Truyện

Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú - Đình Thẩm Giai - Chu Tử Hạ (Truyện full)

Lời nói chưa kịp trọn vẹn thì chuông điện thoại vang lên, làm gián đoạn lời nói của Chu Tử Hạ. 

Hàn Cao Lãng quay đầu lại về phía bên cạnh tủ, dòng chữ trên màn hình điện thoại đập vào mắt anh. 

Chậc, lại đến giờ làm phiền rồi. Hàn Cao Lãng than thâm một tiếng, anh không thể để chậm trễ dù chỉ là một giây. Ngay lập tức anh rút lui ra khỏi cơ thể của Chu Tử Hạ, đến bên cạnh thành giường, vươn tay với lấy điện thoại đang đổ chuông không dứt. 

Điện thoại vừa chuyển sang chế độ chấp nhận cuộc gọi, đã kết nối thành công thì đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói của người phụ nữ. 

[Nghịch tử, đêm qua đi trêu ong ghẹo bướm ở đâu mà không về nhà? Chuẩn bị mang roi về đây nằm giữa nhà đi!] 

Giọng nói tức giận của người phụ nữ trung niên trong đầu dây vang vọng đến bên tại của Chu Tử Hạ, khiến cho cô giật mình tỉnh khỏi giấc mộng nhục dục bao phủ. 

Mẹ... mẹ... là mẹ của Hàn Cao Lãng ư? 

Nghe lời nói này chắc hẳn là không vui vẻ gì, lẽ nào vì anh ở qua đêm với cô nên bị mẹ hiểu lầm là đi ăn chơi sa đoạ sao? 

Hàn Cao Lãng thấp giọng, dùng lời nói vô tội để làm mát đi cơn bực tức của mẹ mình. 

"Mẹ à, con có việc nên đã ở lại biệt thự riêng." 

Đâu để cho Hàn Cao Lãng thuyết minh, ngay lập tức anh đã bị mẹ mình cướp thoại. 

[Ăn nói hàm hồ! Hôm qua mẹ đến đâu có thấy con ở đó. Trợ lý Tôn nói con đến khách sạn của với một người phụ nữ. Mau thành thật khai mau, người đó là ai? 

Hàn Cao Lãng bất lực mà thở dài. 

Thân hình rắn chắc, làn da màu cổ đồng làm tôn lên những cơ bắp cuồn cuộn, cơ thể không một mảnh vải che chắn đang ngồi gọi trên giường để mà thuyết trình với người mẹ đại nhân của mình. 

Đối với Hàn Cao Lãng, anh có nhược điểm vô cùng kì dị, đó chính là sợ mẹ. Anh rất sợ mẹ, từ khi bước ngồi vào chiếc ghế tổng tài mà ba anh đã để lại, anh vẫn chưa bao giờ thoát khỏi ánh mắt sắc bén của mẹ mình. 

Mọi việc anh làn đều phải để ý ánh mắt của mẹ, nếu như mà không làm theo là coi như cuộc sống về sau luôn đau đầu với những lời nói than phiền, nhai đi nhai lại không biết chán của người mẹ. 

Từ trước đến giờ Hàn Cao Lãng sợ nhất một câu nói của mẹ: "Bao giờ kiếm cho mẹ một nàng dâu?" 

[Con đang thở dài với mẹ đó hả? Mẹ làm gì khiến cho con phải than phiền sao?] 

Hàn Cao Lãng ôm đầu mà than khổ, không biết bản thân mình nên khóc hay nên cười để lấy lòng mẹ. 

"Mẹ, mẹ tin vào những lời nói của tên đó nói sao?" 

Đầu dây bên kia lập tức vọng lại. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!