Lọc Truyện

Người Yêu Chí Tử

CHƯƠNG 77

“Thẩm Mai Trang!” Giọng nói này là của… Kiều Cao Nghĩa?

Hơn nửa đêm anh ta gọi điện thoại cho tôi làm gì?

“Có chuyện gì à?”

“Thẩm Mai Trang, đêm nay Phó Kiến Hưng không có về nhỉ!” Lời này nghe vào như đang cười trên nỗi đau của người khác vậy: “Cô thật sự cho rằng trong bụng có thêm một đứa bé thì sẽ mẹ quý nhờ con à? Bây giờ tôi cực kỳ thương hại cô, chồng mình nằm cạnh những người phụ nữ khác, còn cô thì phòng không gối chiếc, cảm giác khó chịu lắm nhỉ?”

Tôi bóp mi tâm: “Giám đốc Kiều, trong đầu anh nghĩ gì mà nửa đêm gọi điện cho tôi thế? Chẳng lẽ Lục Hòa Nhi và Phó Kiến Hưng lăn giường mà không gọi anh, trong lòng anh không thoải mái nên coi tôi là nơi trút giận?”

Ngừng một chút, tôi tiếp tục nói: “Nếu anh thật sự thích Lục Hòa Nhi, tôi cảm thấy anh nên thương lượng với Phó Kiến Hưng một chút, nói không chừng ba người có thể… Đừng có rảnh rỗi mà gọi cho tôi, tự anh khó chịu vì phòng không gối chiếc, không có nghĩa là được trút giận lên tôi.”

“Thẩm Mai Trang, mẹ kiếp cô…” Tôi không có nghe câu kế tiếp của Kiều Cao Nghĩa, mà cúp máy ngay lập tức.

Ngày này, chuyện gì cũng có thể làm ra, chuyện công tác còn chưa rõ ràng, chuyện tình cảm lại lòi ra.

Chung cư Vân Đồng không lớn lắm, phòng ở tầm một trăm mét vuông, một người ở cũng thừa. Ban ngày quá nhiều chuyện phiền lòng, tôi có hơi bực bội.

Vừa rồi ngủ một lúc, bây giờ vừa không ngủ được vừa buồn chán. Tôi bèn mở máy tính, chuẩn bị xem tài liệu một chút.

Mở email, thư tới kia đột nhiên khiến tôi cứng đờ cả người. Tôi suýt quên chuyện này đi. Vốn định giao hết tất cả kiểm toán của Phó thị cho Tín Thích, nhưng sau tôi không ngờ Tín Thích lại đào hố cho tôi, nên mới gọi điện thoại cho Thẩm Mạnh, bảo anh ta gửi cho tôi tài liệu tình hình mấy năm gần đây của AC cho tôi, vốn chuẩn bị dùng những thứ này để ngăn cản AC gây phiền phức.

Nhưng bây giờ Tín Thích định xử lý kiểm toán của Kiều thị, cuối cùng tôi chỉ có thể giao Kiều thị cho AC. Cho nên, phần tài liệu mà Thẩm Mạnh tìm không cần dùng nữa.

Thế là tôi liền không để mắt tới nữa. Nếu không phải không có anh ta là không được, thì tôi không muốn nhắc đến Thẩm Mạnh.

Rất nhiều chuyện đã qua, cũng chỉ vẽ lên vài số, vẫy tay với trước kia.

Chuông cửa vang lên, hẳn là Mộng Thu mua đồ về rồi. Tôi đứng dậy, đầu váng mắt hoa một trận.

Có lẽ là do ngồi lâu. Mở cửa, tôi cúi đầu lấy dép lê cho cô ấy, đầu óc có hơi tối tăm, nói: “Cậu ra ngoài mua gì mà đi lâu thế?”

Đặt dép lê lông xù trước cửa, thấy cô ấy không lên tiếng, tôi không khỏi nhìn lên.

Bất thình lình nhìn thấy gương mặt đen của người trước cửa, ánh mắt thâm sâu khó dò, dáng người thon dài đứng ở cửa ra vào, giống như thần giữ cửa vậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!