Lọc Truyện

Người Yêu Chí Tử

CHƯƠNG 62

Đúng là một đứa nhóc!

Tôi gật đầu: “Ừ, cậu muốn nói chuyện gì?”

Anh ta hứng thú, ngồi thẳng dậy nhìn tôi: “Chị, có phải chị và ông già họ Phó kia định ly hôn không?”

Tôi sửng sốt: “Ông già họ Phó?”

Anh ta ừ nói: “Phó Kiến Hưng đã ngoài ba mươi tuổi rồi, còn không phải là một ông già sao? Chị à, chị mới hai mươi sáu thôi, chị thật sự định sống cả đời với ông già sao?”

Tôi bị sốc vì lời nói của anh ta, nhất thời không biết phải nói gì, vì vậy tôi cười nói: “Cậu rất có hứng thú với cuộc sống riêng tư của tôi nhỉ?”

“Đương nhiên!” Anh ta gật đầu, nghiêm túc nhìn tôi: “Không ai nói với chị là chị rất đẹp sao? Nhất là khí chất ấy, vô cùng tuyệt.”

Mạch tư duy của đứa trẻ này rất đặc biệt, tôi mỉm cười, khô khan nói hai chữ: “Cảm ơn!”

“Chị, chị thấy tôi thế nào? Có phải mẫu người chị thích không?” Đứa nhỏ này vẫn không chịu thôi.

Uống một ngụm nước, tôi nhìn anh ta nhưng không trả lời câu hỏi của anh ta mà hỏi ngược lại: “Nếu giao việc kiểm toán hàng năm của Phó thị cho cậu, cậu nghĩ mình có thể làm suôn sẻ không?”

Thấy tôi đổi chủ đề, anh ta bĩu môi, lại bắt đầu nằm bò ra bàn không chút sức lực nói: “Chuyện công việc phải làm rồi mới biết được, bây giờ chị hỏi những điều này tôi cũng không biết phải trả lời như thế nào!”

Tôi nhíu mày, có chút không muốn tiếp tục nói chuyện nữa, nói: “Phó thị vừa mới lên sàn chứng khoán, có số tiền khổng lồ, tổng giám đốc Trần làm kiểm toán chắc phải biết rõ hơn tôi, chỉ cần xảy ra một vấn đề nhỏ thôi cũng sẽ gây ra tổn thất rất lớn, năm nay tôi phụ trách nên đương nhiên phải chú ý!”

Anh ta hơi nheo mắt lại, đôi mắt đen âm thầm lộ ra chút ánh sáng: “Chị cảm thấy tôi không đủ năng lực để làm kiểm toán cho Phó thị?”

Tôi nhướng mày, không nói thẳng, cười nói: “Cậu còn trẻ mà đã thành lập được công ty Công ty Kiểm Toán Tín Thích, đương nhiên tôi tin tưởng năng lực của cậu, nhưng dù sao lúc trước chúng ta chưa từng hợp tác, cũng không hiểu đối phương. Cho nên, tiếp theo Phó thị sẽ tổ chức một cuộc đấu thầu, đến lúc đó phải xem bản lĩnh của Tín Thích rồi. Nếu như cuối cùng Phó thị vẫn để Tín Thích làm, vậy thì tôi hy vọng sẽ cùng tổng giám đốc Trần hợp tác vui vẻ.”

“Không thành vấn đề!” Ném ra bốn chữ, anh ta chống cằm, híp mắt nhìn tôi: “Chị có vẻ không coi trọng tôi lắm!”

Tôi thực sự phản cảm với việc anh ta vừa gặp đã tỏ ra rất thân quen, hơi nhíu mày: “Tổng giám đốc Trần cứ nói đùa!”

“Vì nghĩ rằng tôi còn trẻ à?” Anh ta đẩy thức ăn vừa bưng lên đến trước mặt tôi và nhìn tôi nói: “Chị không cảm thấy còn trẻ có sức sống sao?”

Tôi thực sự cảm thấy không thể nói chuyện tiếp được nữa, đứng dậy nói: “Tôi sẽ nhanh chóng thông báo cho cậu thời gian đấu thầu, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây!”

Anh ta nắm lấy cổ tay của tôi, hơi dùng sức: “Chị vội đi sớm vậy à!” Anh ta kéo dài giọng điệu, ánh mắt nhìn ra bên ngoài nhà hàng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!