Lọc Truyện

Người Yêu Chí Tử

CHƯƠNG 48

Vì thế ba người bắt đầu tán gẫu, tôi không thể chen vào đề tài của họ nên dứt khoát im lặng.

Phục vụ bưng cháo lên, là cháo bí đỏ, mới vừa đặt xuống Phó Kiến Hưng đã rất tự nhiên đẩy ra trước mặt Lục Hòa Nhi, giọng trầm ấm quyến rũ: “Gọi cho em đó, ăn đi cho ấm bụng.”

Lục Hòa Nhi tươi cười vui vẻ nói: “Biết ngay là Kiến Hưng hiểu em nhất, biết em thích ăn cháo bí đỏ nhất!”

Cảnh tượng hiểu nhau này làm tôi nhói lòng.

Bởi vì để tâm nên anh biết rất nhiều chi tiết nhỏ nhặt, cưng chiều đến tận xương tuỷ là vinh hạnh mà cả đời tôi cũng không có được.

“Chị Thẩm, chị gọi cháo gì vậy? Hay là chị ăn chung với chúng em đi, cháo bí đỏ của tiệm này ngon lắm, lúc trước anh Kiến Hưng thường dẫn em đến đây.” Trong lúc nói chuyện, Lục Hòa Nhi đã đặt cháo ở trước mặt tôi.

Tôi lắc đầu đẩy chén cháo lại, cười nói: “Tôi cũng gọi rồi, chờ chút là được.”

Thấy vậy cô ta cũng không nói gì nữa, tiếp tục trò chuyện với hai người đàn ông về đề tài mà tôi không chen vào được.

Không bao lâu sau, món ăn nhẹ và cháo được dọn lên, thấy tôi cũng gọi cháo bí đỏ, Lục Hòa Nhi cười ngây thơ nói: “Chị Thẩm cũng thích cháo bí đỏ à, lén nói cho chị biết, cháo Kiến Hưng nấu siêu ngon luôn!”

Nói rồi người cô ta tiến lại gần tôi, đầu kề sát vào tai tôi, tôi không thích người khác tới gần tôi quá nên nhíu mày hơi nhích ra.

“Ui cha!” Bỗng nhiên không biết tại sao bát cháo bí đỏ tôi mới ăn được vài miếng ở trước mặt tôi lại đổ hết lên người tôi, đổ ra khắp người.

Bởi vì hơi nóng nên theo bản năng, tôi đứng lên, không ngờ lại đụng trúng Lục Hòa Nhi đang ghé sát vào người tôi, cô ta đau đến mức kêu lên.

Tôi không kịp xin lỗi, duỗi tay lấy khăn giấy lau cháo trên đùi, lúc ra ngoài bị Phó Kiến Hưng giục nên tôi chỉ mặc một chiếc váy liền, quần áo mỏng tang nên da bị bỏng đỏ hết phân nửa.

Lau hết phân nửa cháo dính trên người, quay đầu thì thấy Phó Kiến Hưng đang cúi đầu, cẩn thận quỳ một chân xuống trước mặt Lục Hòa Nhi lau máu mũi cho cô ta.

Nghĩ lại ban nãy tôi đứng lên vội quá nên đụng trúng mũi Lục Hòa Nhi, cho nên… Kiều Cao Nghĩa tìm được khăn giấy đưa cho Phó Kiến Hưng, nhìn tôi nhíu mày bực mình nói: “Cô Thẩm ra ngoài không mang mắt theo à?”

Tôi bất ngờ, bỗng dưng không biết nên nói gì.

Nhìn đôi mắt sưng lên đỏ hoe và máu mũi đã lau xong của Lục Hòa Nhi, tôi cố nén cay đắng trong lòng, lên tiếng: “Cô Lục, xin lỗi!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!