Lọc Truyện

Người Yêu Chí Tử

CHƯƠNG 45

Xem ra anh đã đọc tin nhắn của tôi rồi, cúp điện thoại, tôi không ngủ được, lại không có việc gì làm nên dứt khoát đi thẳng đến phòng sách của Phó Kiến Hưng.

Trước đây quá bận rộn với công việc nên tôi ít khi có thời gian đến đây đọc sách, hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi nên tôi có thể làm biếng rồi.

Phòng sách của Phó Kiến Hưng rất rộng, cũng có rất nhiều loại sách. Tôi nhàm chán lật mấy quyển sách có tranh ảnh và đọc một lát, chưa được bao lâu thì đã mỏi eo, đau lưng.

Tôi đành đặt cuốn sách trên tay xuống rồi đi loanh quanh trong phòng sách. Tôi vô tình nhìn thấy một chiếc tủ nhỏ trông khá cũ nằm trong góc phòng sách.

Vì tò mò nên tôi mở nó ra xem, không ngờ lại tìm thấy một vài tấm ảnh. Những tấm ảnh này đều đã cũ, nhưng có thể nhìn ra hình như chúng đều là ảnh hồi nhỏ của Phó Kiến Hưng.

Tôi chưa từng gặp ba mẹ Phó Kiến Hưng, tôi thấy trong một tấm ảnh ố vàng có một đôi nam nữ trẻ tuổi đang ôm một đứa bé trong lòng, mỉm cười rất hiền hậu.

Dung mạo của người đàn ông đó hơi giống Phó Kiến Hưng, cũng hơi giống ông nội, có lẽ đó là ba của Phó Kiến Hưng, còn người phụ nữ dịu dàng và có khí chất kia hẳn là mẹ anh.

Tiếp tục lật mở phía sau, tôi cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Trong mấy tấm ảnh sau, đứa bé mà ba mẹ Phó Kiến Hưng ôm trong lòng lại biến thành bé gái. Tôi thấy hơi nghi hoặc nên lại lật xem những tấm ảnh trước, sau đó phát hiện quả thực là trong một vài tấm ảnh có một bé gái khoảng hai ba tuổi đứng bên cạnh ba mẹ Phó Kiến Hưng.

Trước đây ông nội đã từng nói ba mẹ Phó Kiến Hưng chỉ có một đứa con trai là anh, hình như không có con gái. Còn nhà chú hai Phó cả đời đều không có con, càng không thể nào là con gái của bọn họ được.

Vậy bé gái trong ảnh là ai?

Vì không nghĩ ra nên tôi đoán có lẽ đứa bé là con gái của hàng xóm lúc trước, tôi không nghĩ nhiều nữa mà lại tiếp tục lật mở những tấm ảnh phía sau.

Những bức ảnh sau đó là ảnh thời đi học của Phó Kiến Hưng, ông nội thật có lòng, ông đã ghi lại cho Phó Kiến Hưng từng quá trình trưởng thành của anh.

Lật đến phía sau, tôi nhìn thấy một bức ảnh chụp nhóm, trông có vẻ là mới đây thôi. Lục Hòa Nhi, Trình Quyết Phong và cả Kiều Cao Nghĩa đều có mặt, nhưng trong bức ảnh còn có một người khác.

Đó là một chàng trai có khuôn mặt thanh tú, trông ấm áp như ánh mắt trời vậy. Mấy người bọn họ vốn đã xuất chúng hơn người, tất cả đều có vẻ ngoài cực kỳ bắt mắt, đứng trong đám đông như hạc trong bầy gà. Nhưng nước da của chàng trai này không được tốt, trông hơi ốm yếu, bởi vì không quen biết nên tôi không tìm hiểu kỹ.

Có một cô gái đứng giữa bốn chàng trai, tôi biết cô gái này, chính là Lục Hòa Nhi. Khi đó cô ta vẫn còn hơi non nớt, trông rất thanh thuần và đáng yêu.

Vừa nhìn đã biết cô ta là cô công chúa được nâng niu trong lòng bàn tay, thật hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!