Lọc Truyện

Người Yêu Chí Tử

CHƯƠNG 150

Một lúc lâu sau, tôi hơi muốn chạy đi: “Anh bình thường lại chưa?”

“Lát nữa!” Giọng nói của anh hơi khàn.

Tôi…

. . .

Một lúc lâu sau, anh thả tôi ra, xoay người lại nằm trên giường, hơi thở nhẹ lại.

Tôi đứng dậy, thật sự không muốn ở lại lâu.

Sửa đồ cho ngay ngắn lại rồi đi ra khỏi phòng bệnh.

Đúng lúc gặp Lục Hòa Nhi ở trước cửa, mặt tôi vẫn chưa hết đỏ.

Nhìn sắc mặt của cô ta, khả năng cao là đã nhìn thấy.

“Thẩm Mai Trang, cô không biết xấu hổ à!”

Tôi gật đầu: “Ừ, vậy nên cô nhìn lén cũng không tốt lành gì đâu.” Nhướng mày lên: “Bây giờ cô có thể đi vào, có khi anh ấy còn có thể làm lần nữa đấy. Dù sao thì thể lực anh ấy vẫn tốt lắm, đúng không nào?”

Nói xong, tôi tránh cô ta và đi.

Tay tôi hơi khó chịu, tôi tìm phòng vệ sinh và rửa rất lâu.

. . .

Đi ra khỏi phòng bệnh thì trời đã tối, Thẩm Mạnh là một tên quỷ khó đối phó.

Thấy xe anh ta đỗ ở ngoài biệt thự nên tôi dừng xe ở một nơi cách khá xa, định quay xe lại để đi đến chung cư Vân Đồng, nhưng chỉ trong hai phút.

Anh ta đã chặn xe trước mặt tôi, ánh mắt lạnh lùng nhưng lại nở nụ cười: “Cứ trốn tránh thế này không phải là chuyện lâu dài đâu! Khi đó anh nói rồi, nếu có thể gặp lại lần nữa thì giữa chúng ta không còn là anh em nữa, nên tiếp xúc với nhau bằng cách thức khác.”

Tôi ngồi trên xe, nhìn anh ta bước xuống xe và nhàn hạ đi đến bên cạnh tôi, dựa người lên cửa xe tôi, cực kì nhàn nhã.

Đúng thế!

Không tránh được!

Tôi xuống xe, ánh mắt nhìn anh ta lạnh lùng hơn: “Anh muốn gì?”

Anh ta cười mỉm nhưng lại hơi lạnh lùng: “Đi với anh, Mai Trang à, những năm qua anh rất nhớ em!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!