Lọc Truyện

Buổi lễ được tổ chức vào đúng tám giờ tối ngày sáu tháng bảy.

Bảy giờ, tại hội trường trên tầng cao nhất của tàu có sức chứa hàng nghìn người, khách khứa cũng lần lượt đến.

Trong hội trường, đầu bếp của nhà hàng năm sao đã chuẩn bị sẵn những món ăn nhẹ và điểm tâm vô cùng bắt mắt, không khí tràn ngập hương thơm nồng nàn của rượu ngon và bánh ngọt.

Nhất Niệm đã không chờ nổi rồi, Dư Kiều và Lâm Gia Nam chỉ có thể đưa cô bé qua đó.

Dư Kiều lúc này đang mặc chiếc váy màu xanh ngọc mà Dự An tặng cho cô ngày hôm đó, da cô vốn đã trắng, thân hình mảnh mai, cũng bởi vì đã làm mẹ nên có thêm phần yểu điệu thướt tha, chiếc váy có kiểu thắt lưng tôn lên dáng người khiến cô càng trở nên quyến rũ.

Trang phục của Lâm Gia Nam lại là một chiếc váy cổ điển kiểu dáng cúp ngực lộ vai màu đen, phong cách của hai người bọn họ khác hẳn những người ở đây, vì vậy khi vừa xuất hiện đã ngay lập tức thu hút ánh mắt cánh đàn ông.

Một bên hội trường là địa điểm vui chơi dành cho trẻ em, còn có nhân viên hóa trang thành công chúa Disney đang vui chơi cùng các bạn nhỏ, Nhất Niệm vừa vào hội trường đã đi thẳng đến chỗ chơi đùa, chơi đến vô cùng vui vẻ.

Vài người đàn ông ăn mặc lịch sự đến bắt chuyện, Dư Kiều và Lâm Gia Nam đều khéo léo từ chối.

Hai người uống rượu vang, lại cầm thêm một ít trái cây, đứng ở một góc hẻo lánh nói chuyện phiếm.

Một lúc sau, bản nhạc du dương ban đầu bỗng trở nên rộn ràng, dàn nhạc giao hưởng bắt đầu diễn tấu điệu Valse, những nam thanh nữ tú sôi nổi ôm nhau khiêu vũ.

Lại có thêm người tiến tới mời cả hai khiêu vũ, Dư Kiều từ chối khéo léo, tuy nhiên Lâm Gia Nam đã nhận lời mời của một người đàn ông con lai rất khôi ngô tuấn tú, di chuyển khéo léo vào trong sân nhảy.

Với những điệu nhảy thế này, cơ thể của nam nữ phải kề sát nhau, còn có nhiều hành động tiếp xúc thân mật, Lâm Gia Nam đã lâu không khiêu vũ, lại mới uống một chút rượu, dần dần trở nên bạo gan hơn, say sưa nhảy cùng với người đàn ông cao †o đẹp trai.

Chỉ là bài hát còn chưa kết thúc, lúc cô ấy sắp bị người đàn ông đó ôm eo lần, cơ thể ngã vào lòng đối phương, cổ tay trắng nõn đột nhiên bị một bàn  tay to lớn của đàn ông túm lấy, giây tiếp theo, Lâm Gia Nam đột ngột bị kéo ra khỏi vòng tay của bạn nhảy, rơi vào cái ôm của Lục Cảnh Xuyên - người đang có khuôn mặt tái nhợt.

“Anh này...

Lục Cảnh Xuyên liếc nhìn người đàn ông, phía sau có hai vệ sĩ phía sau tiến lên kéo người đàn ông đó sang một bên.

Hơi thở của Lâm Gia Nam phả ra mùi rượu, cô ấy loạng choạng giữ thăng bằng sau đó muốn đẩy Lục Cảnh Xuyên ra: “Anh buông tay mau, buông tôi ral”

Cô ấy hơi nhíu mày, muốn giật tay rồi đẩy anh ra, Lục Cảnh Xuyên lại bị dáng vẻ tức giận của cô ấy chọc cho bật cười: “Nam Nam, em khá lắm”.

'Trên mặt mang ý cười, nhưng sự lạnh lùng trong mắt anh ta khiến cho Lâm Gia Nam ớn lạnh, men rượu cũng vơi đi vài phần.

Những ngón tay của anh ta siết chặt cổ tay cô ấy, Lâm Gia Nam hơi đau đớn nên cau mày: “Đau...”

Lục Cảnh Xuyên nhìn cô ấy, chiếc cổ thon dài trắng nõn, bờ vai gầy và tấm lưng trần lộ ra ngoài, bàn tay của người đàn ông khi nãy chắc hẳn đã vuốt ve từng tấc da thịt trắng tuyết này. 

Xem ra, trước kia anh ta đã quá nuông chiều Lâm Gia Nam, nên hôm nay cô ấy mới trở nên lớn mật như vậy.

Dám ăn mặc như vậy, còn ngang nhiên nhảy cặp với người đàn ông khác.

“Anh buông tay... Lục Cảnh Xuyên, anh đưa tôi đi đâu... mau buông tay...”

Lâm Gia Nam liều mạng giấy dụa, nhưng Lục Cảnh Xuyên vẻ mặt âm u đã kéo cô ấy ra ngoài, cô ấy thoát không được, muốn kêu cứu, nhưng xung quanh không ai dám tiến lên.

Lâm Gia Nam thầm than không ổn, cô ấy biết lần này Lục Cảnh Xuyên thật sự tức giận, không biết hình phạt nào đang chờ đợi mình, cô ấy chỉ muốn trốn thoát...

Lâm Gia Nam đành làm liều, cúi xuống căn vào tay Lục Cảnh Xuyên.

Một cơn đau nhói ập đến, Lục Cảnh Xuyên buông lỏng tay ra theo bản năng, Lâm Gia Nam lảo đảo lùi về sau một bước, Lục Cảnh Xuyên xoa chỗ tay bị cần chảy máu, trầm giọng nói: “Nam Nam, em nhất quyết muốn làm loạn ở đây có đúng không?”

Anh ta tiến lên một bước, bóp cằm Lâm Gia Nam: “Em có tin là ngay bây giờ, ngay tại đây, dù anh có xé quần áo và ngủ em thì cũng chẳng kẻ nào dám lên tiếng không!”

Anh ta nói xong liền buông bàn tay đang bóp cằm cô ấy ra, chuyển đến vạt áo trước ngực.

Anh ta chỉ cần kéo một cái, chiếc váy này sế ngay lập tức tuột xuống đất...

Lâm Gia Nam tuyệt vọng nhắm mắt: “Được, tôi đi với anh”.

Lục Cảnh Xuyên thu tay, anh ta khế nhướng mày, cởi áo vest trên người, choàng lên vai Lâm Gia Nam: “Nếu ngoan ngoãn ngay từ đầu có phải tốt hơn không?”

Lâm Gia Nam đành để cho đối phương ôm eo. mình đi ra ngoài, lúc hai người sắp ra khỏi hội trường, Dư Kiều đuổi tới: “Gia Nam, cậu muốn đi đâu?”

Vừa nói, cô vừa nhìn Lục Cảnh Xuyên với ánh mắt cảnh giác, cuộc xung đột vừa rồi giữa hai người cô đã thấy hết, đó là lí do cô bất chấp tất cả đuổi theo tới đây.

“Không có gì đâu A Kiều, gặp lại một người bạn cũ, chúng tớ ra ngoài nói vài câu thôi”.

“Vậy cậu mau chóng trở lại nhé, buổi lễ sắp bắt  đầu rồi..”, Dư Kiều hơi lo lắng nhìn Lâm Gia Nam rồi lại trông người đàn ông bên cạnh cô ấy, vừa nhìn đã biết đây không phải người tầm thường, khí độ phi phàm, chỉ thế gia trăm năm mới nuôi ra được người có khí chất như vậy, hoàn toàn không giống loại hay lừa gạt phụ nữ.

Cũng phải, người có thể lên chiếc tàu này đều giàu sang quyền quý, đây còn là buổi tiệc do Tiêu Định Bân tổ chức, công tác an ninh đạt tiêu chuẩn rất cao, có lẽ sẽ không có chuyện gì đâu.

“Ừ, yên tâm đi, lát nữa gặp lại”. “Vậy được, lát nữa gặp lại”.

Dư Kiều nhìn Lục Cảnh Xuyên ôm Lâm Gia Nam rời đi, lúc này mới trở lại hội trường, đi tới khu vui chơi tìm Nhất Niệm.

Bảy giờ bốn mươi lăm phút, những vị khách mời đặc biệt chuẩn bị bước trên thảm đỏ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!