Lọc Truyện

Người Vợ Câm Của Tiêu Tổng

Tiêu Định Bân cũng thoáng vẻ bất ngờ, những lời nói vừa rồi của Dư Tiêu Tiêu đúng là hơi quá đáng.

Nguyên nhân rất đơn giản, Tiêu Bình Sinh là con riêng và không được gia tộc thừa nhận, thậm chí còn suýt mất mạng, may có bà cụ Tiêu ra tay cứu giúp rồi nhận nuôi thì anh ấy mới có được như ngày hôm nay.

“Định Bân, em vừa lỡ lời...”

“Không sao, cô Dư là người hồn nhiên không rành thế sự, đây cũng là mộ chuyện tốt”, Tiêu Bình Sinh mỉm cười rồi nói với Tiêu Định Bân: “Định Bân, từ sau khi về nước, tôi với bà luôn làm phiền đến cậu, thật ra tôi với bà cũng chuẩn bị về rồi...”

“Tiêu Tiêu, anh nhắc lại, mau xin lỗi bà với chú ngay!”

Giọng của Tiêu Định Bân nghiêm lại, anh cũng sầm mặt nhìn Dư Tiêu Tiêu với vẻ mặt không còn dịu dàng như trước.

Triệu Tấn Tây cũng lên tiếng: “Hôm nay tôi coi như được mở mang tầm mắt rồi, cô Dư, nếu tôi nhớ không nhầm thì vợ đầu của bố cô - Dư Văn Xương mang họ Tô chứ không phải họ Triệu đúng không?”

Dư Tiêu Tiêu lập tức biến sắc mặt: “Tôi, tôi...”  

Tiêu Phượng Nghi cười lạnh một tiếng rồi nói với vẻ thâm sâu: “Ra còn có chuyện này nữa”.

Dư Tiêu Tiêu chợt đỏ bừng mặt, sau đó vứt đôi đũa đi rồi đứng dậy cứng miệng nói: “Các người đều không thích tôi, đều coi thường tôi”.

Triệu Tấn Tây phì cười: “Cô Dư nói gì thế, cô có phải là tiền đâu mà ai cũng thích cho được?”

“Định Bân, anh không nói đỡ cho em đúng không? Anh không thấy họ đang hùa nhau vào ăn hiếp em à?”

“Tiêu Tiêu, chuyện hôm nay rõ ràng là em sai trước, em nên xin lỗi bà với chú”.

“Dựa vào đâu mà bắt em phải xin lỗi chứ, em không xin”.

Dư Tiêu Tiêu đẩy ghế ra, sau đó quay người chạy mất: “Triệu Cường, Triệu Cường đâu, lái xe đưa tôi về nhà ngay!”

Tiêu Định Bân sa sâm mặt nhưng không hề đuổi theo.

Dư Tiêu Tiêu lên xe, chiếc xe rời khỏi nhà họ Tiêu rồi nhưng cô ta vẫn không thấy bóng dáng của Tiêu Định Bân đâu, vì thế khó tránh khỏi thấy hơi tủi thân: “Triệu Cường, tôi không muốn về nhà, anh đưa tôi đến câu lạc bộ Cẩm Hồ đi, tôi hẹn bạn tắm suối nước nóng ở đó”.

“Vâng thưa cô”.

Dư Tiêu Tiêu ngoái lại nhìn khu vườn xinh đẹp lấp ló dưới những tán cây xanh mà trong lòng không khỏi chửi thâm, bà già Tiêu Phượng Nghi chết tiệt, chắc cũng chẳng thọ được lâu nữa đâu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!