Lọc Truyện

Người Tôi Từng Tỏ Tình Đã Trở Thành Ông Xã Của Tôi

Thấy Nguyệt Linh tỉnh dậy, Mộ Ái Lam liền ôm chầm lấy cô.

- "Linh Nhi, con thấy trong người sao rồi? Có mệt không? Hay có nhức mỏi ở đâu không?" - Mộ Ái Lam lo lắng hỏi.

- "Con không sao đâu" - Nguyệt Linh khó khăn nói.

- "Không sao cái gì mà không sao? Bị người ta đánh thành ra thế này còn bảo là không sao" - Nam Cung Minh Hoàng tức giận nói.

- "Em cũng đâu biết là sẽ bị đánh đâu mà anh mắng em" - Nguyệt Linh bĩu môi nói.

- "Đây là tác hại của việc không học võ đấy"

- "Thôi đi, Linh Nhi, ai là người đánh con thế?" - Nam Cung Minh Lâm đặt tờ báo trên bàn xuống và hỏi Nguyệt Linh.

- "Hmm…Là một nhóm gồm 6 người, cô gái cầm đầu có mái tóc dài và xoăn màu xanh dương, năm cô gái phía sau thì nhìn rất hung tợn. Con chỉ nhớ vậy thôi"

- "Mái tóc màu xanh dương sao?" - Lục Tư Thần đi vào hỏi.

- "Đúng vậy, hình như cô ấy họ Lăng"

- "Cô ta là Lăng Tố Y, đại tiểu thư của Lăng Gia" - Lục Tư Thần quay sang nhìn Nam Cung Minh Lâm nói.

- "Cảm ơn Lục Thiếu rất nhiều. Nhưng giờ chúng tôi có việc gia đình cần bàn, mong Lục Thiếu về cho" - Nam Cung Phong Hàn lạnh lùng nói.

Lục Tư Thần gật đầu rồi rời đi, thấy Lục Tư Thần đi ra, Tô Tử Nhiên liền đi lại hỏi tình hình của Nguyệt Linh lúc này. Do gia tộc của Tô Tử Nhiên rất bé nên cô không dám đi vào trong vì sợ đắc tội với Nam Cung Gia.

- "Tiểu Linh sao rồi?"

- "Cô ấy tỉnh dậy rồi, về đi, gia đình họ đang muốn bàn chuyện với nhau"

Lục Tư Thần nói xong thì rời đi. Tô Tử Nhiên cũng rời đi.

Phía trong, Nam Cung Minh Lâm khẽ hỏi Nguyệt Linh.

- "Con thấy sao nếu ta san bằng Lăng Gia đây?"

- "Con thù dai lắm, nếu chỉ san bằng thôi thì quá nhẹ nhàng rồi. Con không muốn dùng cách đó"

- "Thế em muốn dùng cách nào đây?" - Nam Cung Minh Hoàng cười hỏi, nụ cười của cậu lúc này giống như muốn nói 'Không hổ là em gái của ta!'

- "Khoan hãy làm Lăng Gia phá sản. Để Lăng Tố Y bước vào con đường lầm lỗi trước, sau đó làm Lăng Gia phá sản. Mọi chuyện phía sau cứ để em lo"

- "Theo ý con vậy"

Nam Cung Minh Lâm cười tươi như nắng ban mai nhìn Nguyệt Linh. Đứa con gái trước giờ nhu mì nết na của ông cuối cùng cũng có thể giống người của Nam Cung Gia rồi.

Nằm viện được khoảng 2 ngày thì Nguyệt Linh trở về nhà. Dù tạm thời vết thương trên mặt và một số bộ phận trên cơ thể vẫn chưa lành nhưng cô không muốn ở bệnh viện thêm một giây phút nào nữa. Nơi đó giống như địa ngục trần gian vậy!

Sau khi trở về nhà thì Nguyệt Linh vẫn phải nằm ở nhà điều trị vết thương, điều đó khiến Nguyệt Linh chán vô cùng. Cô lôi điện thoại ra nhắn tin với Iana.

Linh Linh Đang Pùn: <>

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!