Lọc Truyện

Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương

Chương 907:

Thấy vậy, Lâm Tố Nghi vội vàng lấy chiếc giỏ trong tay ra: “Hôm nay tôi và Mộc Tây đi hái dâu, tươi lắm mà nhiều quá ăn không hết, nên tặng cho cô một chút”

Nhìn giỏ dâu tây đỏ mọng, Diệp Du Nhiên cũng không khách sáo nữa mà đưa tay nhận lấy: “Vậy tôi không khách sáo nữa, cô với Mộc Tây ở lại đây ăn tối luôn đi” Nghe vậy, đôi mắt Lâm Tố Nghi liền sáng lên, ngữ khí vui vẻ hệt như một bé gái: “Có thật là được không?”

“Đương nhiên rồi” Diệp Du Nhiên mỉm cười đặt giỏ dâu †ây qua bên cạnh, sau đó quay người nhìn Diệp yến Nhi nãy giờ vẫn đang đứng đằng sau không nói chuyện, rồi nói: “Chị họ tôi nấu ăn ngon lắm đó”

Diệp yến Nhi nghe vậy thì sững sờ một lát, nhưng cũng không nói gì.

“Vậy thì hay quá” Lâm Tố Nghi kéo tay Lâm Mộc Tây, đôi mắt chớp chớp nói: “Mộc Tây, chúng ta ở nhà dì Diệp ăn cơm được không? Dù sao về nhà cũng chỉ có hai cô cháu chúng ta thôi. Thấy Lâm Tố Nghi như vậy, Diệp Du Nhiên có chút không nhịn được cười.

Đồng thời cô cũng đưa đôi mắt trông đợi nhìn qua Lâm Mộc Tây.

Lâm Mộc Tây cũng không có biểu cảm gì mà liếc nhìn Diệp Du Nhiên một cái, sau vài giây, bé mới thốt lên một chữ: “Dạ”

Nhận được câu trả lời của Lâm Mộc Tây, Diệp Du Nhiên cười rất vui: “Vậy hai người ở đây chơi một chút, tôi với chị họ vào bếp chuẩn bị.”

Sau đó, cô liền kéo theo Diệp yến Nhi vào nhà bếp.

Vừa vào nhà bếp, Diệp yến Nhi liền hỏi: “Người đó là ai vậy, sao cô lại bảo ở lại ăn cơm?”

“Hàng xóm mới dọn tới” Tâm trạng Diệp Du Nhiên rất tốt, bởi vì cô rất là thích cái cục bánh gạo nếp Lâm Mộc Tây đó.

Nhưng mà cậu nhóc đó có hơi gầy rồi, tính cách hình như cũng không được vui vẻ như mấy đứa trẻ bình thường nữa, nhưng mà cô lại thích nó một cách kỳ lạ.

Có lẽ là vì đã từng mất đi một đứa con, nên nhìn thấy những đứa bé khác, cô mới nhịn không được mà yêu thích nhỉ.

Diệp yến Nhi nghe vậy thì nhìn ra đại sảnh với vẻ suy tư một cái, sau đó kéo Diệp Du Nhiên ra ngoài.

Diệp Du Nhiên hỏi c: hị làm gì vậy?”

Diệp yến Nhi trực tiếp ấn Diệp Du Nhiên ngồi xuống ghế sofa, nói: “Vết thương trên tay cô còn chưa khỏi, không giúp tôi được gì đâu”

Lâm Tố Nghỉ ngồi ở bên cạnh nghe vậy thì mở to đôi mắt lên, nói: “Hay là để tôi giúp đi!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!