Lọc Truyện

Nghịch Thiên Ám Long Hành Giả - Phương Thiên

Một ông lão với một mái tóc trắng toát, bộ râu rậm rạp của ông đã che đi hơn phân nửa khuôn mặt, ông nhìn Phương Thiên mà nở một nụ cười mãn nguyện.

- Ha ha ha, cuối cùng thì ta cũng đã tìm được rồi, chủ nhân của Thí Thần Thương.

Phương Thiên nhìn ông ta với một ánh mắt đầy nghi hoặc.

- Cho hỏi, ông là ai vậy…!?

Lúc này Phương Thiên mới chợt phát hiện ra, không gian và thời gian xung quanh cậu tại thời khắc này đã dừng lại hoàn toàn, cậu vô cùng ngạc nhiên.

* Ồ? bóp méo được cả không gian và thời gian luôn sao.

- Lão, Huyền Vũ Tinh Túc, bái kiến Đế Vương, Ám Long Hành Giả.

- Hửm, sao ông lại biết thân phận kiếp trước của ta.

- Haizzzz, kể ra thì dài, mọi chuyện bắt đầu từ khi Đế Vương Thần Giới ngài rời đi.

Huyền Vũ đã kể lại mọi chuyện cho Phương Thiên nghe, sau khi cậu đánh đổi tu vi, quay về quá khứ, trời đất đã bị chấn động bởi việc làm nghịch thiên này của cậu, thiên đạo đã mở ra một cánh cổng, trong cánh cổng ấy bước ra một con Bán Nguyệt Thần Lang, sức mạnh của nó vô cùng khủng bố.

Ngày hôm đó, Bán Nguyệt Thần Lang đã tuyên bố rằng sẽ hủy diệt toàn bộ tu tiên giả, những kẻ đã dám làm xáo trộn trật tự mà thiên đạo đã đặt ra, vì lời nói ấy, một trận chiến tàn khốc nhất đã diễn ra.

300 vị Hành Giả đã tử chiến khi giao đấu với Bán Nguyệt Thần Lang, tận cùng của sự tuyệt vọng, Cảm Tri Hành Giả, Thiên Thủ Hành Giả và Vạn Ma Hành Giả đã hi sinh thân mình để phá phong ấn của Thí Thần Thương, với mong muốn sẽ có người sử dụng nó để giết chết Bán Nguyệt Thần Lang.

Phong ấn vừa bị phá bỏ, nhưng Thí Thần Thương vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh được sức mạnh của mình, thiên đạo thấy vậy nên đã giáng Thiên Đạo Cửu Kiếp Thần Lôi, hòng muốn phá hủy Thí Thần Thương, lúc này tứ linh xuất hiện để ngăn chặn điều đó.

Tứ linh hợp lực, sức mạnh không gì sánh bằng, nhưng đáng tiếc thay, sức mạnh của thiên đạo, không phải là thứ mà họ có thể chống lại, tam đại thần thú đã dốc hết hơi thở cuối cùng để mở ra một vết nứt không gian và thời gian và họ đã đưa Thí Thần Thương vào vết nứt ấy, Huyền Vũ Tinh Túc theo đó cũng đã trốn vào trong thương để rời đi.

- Mọi chuyện là như vậy, tôi đã được giao cho nhiệm vụ quan trọng, đó là đi tìm lại chủ nhân của Thí Thần Thương và kêu gọi ngài ấy quay về cứu giúp thần giới, tuy bây giờ đã tìm được ngài, nhưng tôi đã không còn bao nhiêu thời gian nữa rồi.

Cơ thể của ông lão ( hóa thân của Huyền Vũ) đang từ từ tan biến, nhưng trước khi tan biến, ông ấy vẫn còn đủ thời gian để nhắn gửi với Phương Thiên.

- Tôi đã không còn nhiều thời gian, bao năm phong ấn Thí Thần Thương và lang thang trong không gian đã làm hao kiệt toàn bộ tu vi và sinh lực của tôi, đã đến lúc tôi nên đoàn tụ cùng với các chiến hữu của mình, trước khi rời đi, tôi chỉ mong ước một điều, mong ngài hãy sớm ngày trở về và đánh thẳng vào mặt của cái tên thiên đạo ấy, để cho hắn biết rằng, sinh linh chúng ta không phải thuộc quyền kiểm soát của hắn, để cho các vị Hành Giả đã nằm xuống được yên lòng ra đi. Tôi cảm ơn ngài trước, bởi vì Ám Long Hành Giả mà tôi biết, ngài ấy sẽ không phớt lờ lời khẩn cầu của những kẻ sắp chết như tôi đâu, tạm biệt ngài, Hành Giả tôn kính của tôi.

Từ lúc trùng sinh cho đến nay, chưa bao giờ Phương Thiên cảm thấy phẫn nộ như lúc này. Xiết chặt Thần Thương trong tay, Phương Thiên vô cùng tức giận.

* Thật không ngờ, chỉ vì một hành động của ta, đã khiến cho thần giới bị đảo lộn. Thiên đạo, thù này, Ám Long Hành Giả ta nhớ rồi, chờ ngày ta trở về, ta sẽ đánh thẳng vào mặt ngươi, chờ đó đi, THIÊN ĐẠO!!!!.

Huyền Vũ vừa biến mất, không lâu sau đó, không gian và thời gian xung quanh Phương Thiên cũng đã trở lại bình thường.

Trúc Thanh Phong nhìn thấy Phương Thiên có vẻ rất tức giận, tuy ngoài mặt không có biểu hiện gì, nhưng để ý chút là sẽ biết, qua hành động đang xiết chặt thương trong tay của Phương Thiên.

- Phương, có chuyện gì sao.

- Hả, không, không có gì đâu.

Phương Thiên đang định bước xuống võ đài, thì đột nhiên có một tên nhảy lên đòi khiêu chiến cậu.

- Ha, Mộ Dung Thu ta khiêu chiến ngươi, nếu ngươi thua, thương sẽ thuộc về Mộ Dung gia ta, sao hả.

Phương Thiên im lặng suy nghĩ một lúc, cuối cùng thì cậu cũng đã quay lại ứng chiến.

- …kết thúc nhanh đi nào.

- Ha ha, được.

Mộ Dung Thu lao đến tấn công Phương Thiên, nhưng đột nhiên cô ta lại né sang một bên, cảnh tượng đập vào mắt Phương Thiên là Mộ Chi Lan đang bị một tên vệ sĩ chĩa súng vào đầu, hồi thần lại thì cậu đã lãnh trọn một cú đấm của Mộ Dung Thu.

- Hự, khụ khụ…, khốn kiếp.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!