Lọc Truyện

Nghịch Thế: Trở Về Trước Lúc Vợ Con Mất - Lặng Nghị (FULL)

Lúc đầu, tên tóc vàng còn gào thét đau đớn, nhưng chẳng bao lâu sau, giọng nói đã khàn đi, chỉ có thể phát ra những tiếng nấc nghẹn, vô cùng thê thảm. 

 Trên tường còn lưu lại hàng loạt vết máu thịt, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ khiến người ta run sợ trong lòng. 

 Tên tóc vàng cũng đau đến mức ngất đi mấy lần, nhưng lần nào cũng đột nhiên tỉnh lại, sau đó trên mặt truyền tới từng cơn đau đớn thấu tim. 

 Mãi cho đến khi mũi của tên tóc vàng bị mài phẳng, toàn bộ da thịt trên mặt bị chà hết, có thể nghe rõ được tiếng xương va vào đá sắc bén, Lăng Nghị mới buông tay ra, để tên tóc vàng trượt xuống như một con chó chết. 

 Lúc này, tên tóc vàng đã hấp hối, mặt mũi không còn gì. 

 Lăng Nghị tùy ý phủi tay, xoay người bỏ đi. 

 Sau khi anh rời đi không lâu, một nhóm người có chuyên môn đã đến dọn dẹp đống lộn xộn. 

 Nếu Lăng Nghị không cho tên tóc vàng chết thì bọn họ nhất định sẽ không để tên tóc vàng chết, dù sao còn có câu sống không bằng chết. 

 Hai chủ tớ Hàn Nhược Tuyết nhìn bóng lưng đã đi xa của Lăng Nghị đều thở phào nhẹ nhõm trong vô thức. 

 "Ông Ngô, may mà sáng nay ông đã ngăn tôi lại, nếu không tôi đã giống như anh ta rồi." Hàn Nhược Tuyết nghĩ đến cảnh sáng nay ngăn Lăng Nghị lại, cô ấy không khỏi cảm thấy sợ hãi. 

 "Cô nên thấy mừng vì lúc đó chúng ta đắc tội anh ấy chứ không phải vợ con anh ấy. Nếu không kết cục của chúng ta sẽ còn thảm hơn cả tên tóc vàng." Ngô Càn nhìn mặt mũi tên tóc vàng không còn gì, không khỏi cảm thấy sợ hãi trong lòng. 

 Hàn Nhược Tuyết nghe vậy gật đầu nói: "Đúng thế, chỉ mắng một câu đã rơi vào kết cục sống không bằng chết. Nếu là giơ tay tát chẳng phải là sẽ muôn kiếp không trở lại được?" 

 Nói xong, Hàn Nhược Tuyết toát mồ hôi lạnh. 

 Phải biết là, sau khi cô ấy tìm được thông tin của Tề Thi Vận, cô ấy đã lên kế hoạch dùng cô để uy hiếp Lăng Nghị giao cỏ Râu Rồng ra, nhưng vì dè chừng thực lực của Lăng Nghị nên mới từ bỏ ý định này. 

 Bây giờ nghĩ lại, nếu thật sự làm như vậy, e rằng toàn bộ nhà họ Hàn sẽ không còn tồn tại. Điều này sao có thể không khiến Hàn Nhược Tuyết đổ mồ hôi lạnh? 

 “Cho nên vẫn là cô chủ sáng suốt, bảo vệ hai mẹ con họ trước, tìm được chỗ dựa lớn như vậy cho nhà họ Hàn.” 

 Nghe vậy, Hàn Nhược Tuyết cười khổ: “Cũng chỉ là một suy nghĩ đã suýt chút nữa khiến nhà họ Hàn phải diệt vong.” 

 Ngô Càn: "..." 

 "Được rồi, ông Ngô, ông cứ đợi ở Giang Châu. Dù Lăng đại sư có yêu cầu gì, ông bằng mọi giá cứ đáp ứng. Tôi phải tiếp tục đi tìm cỏ Râu Rồng." Hàn Nhược Tuyết nhìn tuyết trắng trên mặt đất, thở dài: "Cũng không biết liệu có thể tìm được hay không.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!