Lọc Truyện

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

Thái Cầm nhìn ra ngay, nhướn mày. 

- Bạn gái của Mạc Tuân ư? Sao nói bảo với cô là chưa có bạn gái? 

- Cháu không rõ. Cháu nhìn thấy Mạc Tuấn đưa đón Lê Hương mấy lần rồi. 

Mạc Tuần hẹn hò với ai Thái Cầm vốn dĩ không quan tâm lắm nhưng thấy Dương Huế cứ nhăn nhó, bà khéo léo hỏi: 

- Lê Hương đó là người thế nào vậy? 

Dương Huế tỏ vẻ ái ngại không muốn nói. Thái Cầm dỗ ngọt. 

- Cháu đừng như vậy, nếu không phải cháu đã hẹn hò với Dực Minh, cô còn muốn làm mối cháu cho thằng Mạc Tuần nhà cô cơ. Giờ nó có bạn gái mà không nói với người nhà, cháu lại giấu có điều gì sao? Có chuyện gì mà ngại nói như vậy? 

Thái Cầm nhìn kỹ vẻ mặt của Dương Huế. Cô ta vỜ vịt một lát rồi ra vẻ lựa lời. 

- Cháu không thích Lê Hương đó ạ. Nghe người mẫu trong công ty nói cô ta đá lông nheo với Dực Minh, muốn quyến rũ anh ấy, toàn nhìn ngó lịch trình của Dực Minh rồi làm ra vẻ vô tình gặp, đi nhờ xe của Dực Minh về nhà. 

Lông mày Thái Cầm nhíu lại. 

- Thế ư? Nghe nói Dực Minh là người đứng đắn. 

-Vâng ạ, cho nên Lê Hương mới chưa quyến rũ được Dực Minh đấy. Nhưng cháu lo lắm, cô ta xinh đẹp như vậy, Dực Minh lại tài giỏi, nhiều tiền, lỡ có ngày cô ta giở trò với anh ấy thì cháu phải làm thế nào bây giờ? 

Dương Huế nhăn nhó, chớp chớp đôi mắt long lanh, trông đáng thương vô cùng. Thái Cầm khó chịu, nhăn mặt. 

- Sao Mạc Tuần lại dính vào đứa con gái như vậy được? 

- Chắc Mạc Tuân không biết đâu ạ. Cô chưa gặp Lê Hương đấy thôi, cô ta nói chuyện ngọt 

ngào lắm. Mới tiếp xúc chẳng ai nghĩ Lệ Hương là người liếc mắt đưa tình với sếp. Cô ta mới vào Derefout mấy tháng mà hiện tại đã vượt xa những đàn chị xinh đẹp, nhiều kinh nghiệm khác rồi. Nếu nói dựa vào thực lực thì ít người tin lắm. 

Thái Cầm tức giận, nụ cười méo đi, mắt rực lửa nhưng vẫn giữ đúng phong thái của một quý bà, không to tiếng nơi công cộng mà nhẹ nhàng nói với Dương Huế. 

- Cảm ơn cháu đã nói cho cô biết. Dương Huế và vịt sợ hãi. 

- Cô ơi, cô đừng nói với Mạc Tuân và Dực Minh là cháu nói với cô nhé. Dực Minh toàn măng cháu là ghen bóng gió, vớ vẩn. 

Thái Cầm gật đầu đồng ý với Dương Huế, dỗ cho cô ta yên tâm là bà sẽ không nói ra. Dương Huế đắc ý trong lòng, tiếp tục đóng vai cháu gái ngoan ngoãn, hộ tống Thái Cầm đi mua đồ. 

Lê Hương vừa tan làm, cầm túi xách đi vào thang máy thì chuông điện thoại reo. Cô mở ra xem, thấy số lạ gọi, vội vã nghe. 

- Alo, Lê Hương đang nghe ạ. 

- [Cô Lê Hương, tôi là Thái Cầm, mẹ của Mạc Tuân.] 

Lê Hương vừa ngạc nhiên vừa lo lắng. - Cháu chào cô ạ. Cô gọi cho cháu có việc gì 

không ạ? 

- [Tôi đang ở quán cafe đối diện với công ty cô, tôi muốn gặp cô một chút để nói chuyện. Cô có rảnh không? 

Giọng Thái Cầm nghe rất lạnh lùng và khó chịu. 

- Dạ, cháu cũng vừa tan làm. Cháu sang đó ngay ạ. 

Thái Cầm cúp máy luôn khiến Lê Hương thót cả tim. Kiếp trước cô không biết cảm giác có bố mẹ chồng là như thế nào vì cha mẹ Mạc Tuần mất trong một vụ tai nạn khi hắn đang học lớp mười hai cho nên cô không biết tính Thái Cầm. Lê Hương lo lắng xem điện thoại, thấy có hai cuộc gọi nhỡ của Thái Cầm và một tin nhắn của Mạc Tuân. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!