Lọc Truyện

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

Làm sao mà không căng thẳng cho được. Lê Hương dựa theo bộ trang phục hầm hố mình đang mặc, mà tạo dáng cool ngầu nhưng đơn giản. Cô đã xem hàng ngàn bức ảnh trong thời gian vừa rồi, học tạo dáng theo từng kiểu trang phục, tối nào cũng loăng quăng trước gương hai giờ đồng hồ mới đi ngủ nên biết góc mặt, độ cong của thân thể như thế nào là hợp lý, tay để kiểu gì, chân bước như thế nào. 

Nhiếp ảnh gia chỉ hướng dẫn đôi ba câu, thấy cô làm tốt, gật gù bấm máy liên tục. 

- Xong rồi, đẹp lắm. 

Lê Hương cúi đầu cảm ơn, Thẩm Hoa vẫy cô quay lại phòng thay đồ trong khi những người khác vẫn chưa trang điểm xong. Lê Hương thay bộ quần áo thứ hai, được búi tóc lên. Các kiểu tóc của người mẫu sản phẩm rất đơn giản, trang điểm cũng vừa phải, không nhấn nhá mạnh mẽ, kẻ vẽ kĩ càng như các chương trình truyền hình tuyển chọn người mẫu. Mà những người mẫu sản phẩm của Derefoụt cũng xinh sẵn rồi. 

Lê Hương thay bộ đồ thứ hai xong, ra studio, thấy nhiếp ảnh gia đang hướng dẫn một người mẫu cũ, lắc đầu liên tục, bắt đổi tư thế rồi vẫn không hài lòng, cho Mai Chi lên trước. 

Mai Chi cũng không thuận lợi, chụp rất lâu, bị 

chỉnh tư thế vì Mai Chi gồng cứng và phô trương, được cho nghỉ giải lao. Khi cô xuống khỏi phòng nền, Thẩm Hoa bước tới rầy la cả Mai Chi và người mẫu cũ nhưng Lê Hương không nghe thấy vì Thẩm Hoa nói rất nhỏ. Hai người còn lại thuận lợi chụp xong, Mai Chi và người mẫu cũ bị hỏng ảnh kia lên chụp lại. Lê Hương ngồi xem mà vã mồ hôi hột. May mà cô chụp đầu, thuận lợi chứ nếu chưa chụp mà nhìn thấy bạn bị mắng chắc cũng tâm lý đến nỗi làm không được mất. 

Mai Chi và người mẫu cũ miễn cưỡng được cho qua, lại đi thay trang phục, Lê Hương lên chụp bộ đồ thứ hai. Nhiếp ảnh gia yêu cầu thả lỏng mặt một chút, không cười nhưng trạng thái tươi tắn hơn, Lê Hương làm theo, anh ta gật đầu hài lòng, Thẩm Hoa cũng hài lòng. 

Quay cuồng từ trưa đến chiều tối họ mới chụp hình xong. Bốn người mẫu còn lại đói hoa mắt mà không dám kêu. Lê Hương cũng mệt rã rời và cảm thấy hơi đói một chút thôi. Họ lên xe về, Lê Hương xuống ở giữa đường để bắt taxi về nhà, cảm thấy hôm nay đúng là một ngày sóng gió, vừa vui vừa mệt. 

Cô đang đứng bên đường chờ taxi thì một chiếc ô tô trắng nháy xi nhan, đỗ lại. Kính xe hạ xuống, Dực Minh mỉm cười chào. 

- Lê Hương, giờ mới xong việc à? - Dực tổng, chào anh. Chúng tôi vừa xong ạ. 

- Tôi có việc ra ngoại thành, cô có muốn đi nhờ xe một đoạn không? – Dực Minh lịch sự hỏi. 

Lê Hương ngạc nhiên. 

- Không dám làm phiền anh, lỡ không cùng đường... 

- Cùng đường đó. Tôi cũng xem hồ sơ của nhân viên chính thức rồi. 

Thiện chí của Dực Minh khiến Lê Hương cảm thấy khó xử nhưng nghĩ đến chuyện ôm đùi vàng để trả thù Dương Huế, cô mỉm cười mở cửa ngồi vào ghế lái phụ, cúi đầu. 

- Cảm ơn anh ạ. 

- Không có gì. Hôm nay vất vả lắm không? Có ăn tối chưa? Gần tám giờ rồi... 

Lê Hương lắc đầu. 

- Không vất vả ạ. Chúng tôi chụp xong về luôn, tôi vẫn chưa ăn tối. Bố mẹ tôi chắc đang chờ cơm nhà. 

Dực kinh nghe câu cuối, à lên một tiếng thất Vọng. 

- Vậy sao, tôi định mời cô đi ăn một bữa. - Sếp cứ đùa, tôi sợ hãi lắm đấy ạ. 

Lê Hương ôm ngực giả vờ, không biết Dực Minh nói thật hay đùa nhưng cô sẽ không đi ăn với Dực Minh nhanh như vậy đâu.Vừa vào công ty mà đã xoắn lấy sếp tổng thì người ta sẽ không nghĩ cô ôm đùi vàng mà nghĩ rằng cô bạn thân. Lê 

Hương chưa ngu ngốc đến mức đó. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!