Lọc Truyện

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

Lộc Đại cười trầm thấp, ánh mắt nhá lên tia nhìn tà ác. 

- Em cứ thế bỏ qua cho đám người bắt nạt mình sao? 

- Đương nhiên tôi sẽ không bỏ qua rồi. 

Nói thì nói vậy nhưng nếu cô ta không bỏ qua, có thể làm gì được cả một đoàn làm phim đông người.

Họ còn chưa kiện Dương Huế vì tội làm giả phấn, hại họ nổi mụn trên mặt đã là phúc cho cô ta rồi.

Tài cán thì chẳng có, quay một cảnh hai chục lần chưa xong, mọi người cũng nản hết, chẳng ai có hơi sức đâu mà chửi nữa. Họ lại cầu cho Dương Huế diễn ra hồn để còn xong sớm nghỉ sớm cơ. 

Dương Huế chẳng biết điều, cứ làm như cả thiên hạ này hãm hại mình, còn mình chỉ là nạn nhân bị hùa vào bắt nạt. 

- Nào, tôi rót cho em.- Lộc Đại rót rượu cho Dương Huế. - Em kể chi tiết đi. 

Dương Huế như mở cờ trong bụng, bắt đầu thả phanh nói xấu hết người này đến người khác nhưng không nói rõ tên, chỉ liệt kê các đặc điểm ra rồi chửi mắng họ vì đối xử với mình không tốt thế này thế khác.

Chê cơm hội của đoàn làm phim chẳng ra gì, khó nuốt, chế cả đạo diễn vì không nhìn thấy sự tinh tế trong diễn xuất của cô ta, cứ khăng khăng bắt cô ta diễn theo ý lão. Dưới miệng lưỡi không xương của Dương Huế, tất cả mọi người đều biến thành người xấu. 

Lộc Đại nghe một hồi, đại khái nắm được sơ sơ tình hình, gật gù hùa theo. 

- Bọn chúng đáng hận thật. Em uống ít thôi kéo lát say không về được. 

Dương Huế cảm thấy người này cũng không phải người xấu, hỏi sang chuyện của y. 

- Còn anh, anh làm nghề gì? Nãy giờ đều nói về tôi, anh nói về bản thân mình đi... . 

- À, tôi làm linh tinh thôi. Tôi cũng kinh doanh club này nọ và làm mấy công việc người ta thuê. 

Mắt Dương Huế sáng như đèn pha. Cô ta nhướn mày, hạ giọng. 

- Công việc người ta thuê? Nếu tôi muốn thuê anh... 

Lộc Đại mỉm cười gật đầu, mắt lóe lên sự gian xảo 

-Tôi không nhận những vụ nặng tay, chỉ phụ trách các vụ nhẹ nhàng, dằn vặt một chút. 

Lộc Đại ngừng nói đây một tấm danh thiếp chỉ có số điện thoại và tên Lộc ca về phía Dương Huế. 

- Nếu em muốn cứ gọi cho tôi. Tôi chỉ nhận tiền mặt. 

Nói xong y nhếch mép cười, đứng dậy đi ra khỏi quán. 

Dương Huế nhặt danh thiếp lên nhìn chằm chằm vào số điện thoại hồi lâu rồi cho vào túi, mắt đảo láo liên, cả người căng cứng vì hưng phấn. Cô ta nghĩ sẵn trong đầu các phương pháp hành hạ Lê Hương, khiến Lê Hương thân tàn ma dại, không thể ngóc đầu lên trong giới người mẫu diễn viên được nữa. Mặt Dương Huế trở nên vặn vẹo khó tả, vừa xấu xí vừa ác độc. 

Chủ nhật cuối tháng tư, Lê Hương và Mạc Tuân đang ở nhà tận hưởng những giây phút thư giãn hiếm hoi thì chuông cửa reo vang.

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!