Lọc Truyện

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

- Hiểu Lam? - Mạc Tuân, chào anh. Chúc mừng năm mới. - Chúc mừng năm mới. 

Mạc Tuần nghiêng người cho khách vào. Lê Hương nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, mặc váy bó sang trọng và áo khoác lông thú đắt tiền xách rượu đi vào. Cô ta hơi bất ngờ vì nhìn thấy Lê Hương ngồi trong phòng khách nhưng vẫn vui vẻ chào hỏi. 

- Chú Mạc Đông, năm mới vui vẻ. 

- Hiểu Lam, lâu rồi mới thấy cháu. Cháu xinh đẹp lên rất nhiều đấy.Về nước khi nào vậy? 

- Cháu vừa về tuần trước ạ. Cô Thái Cầm đầu rồi chứ? – Hiểu Lam đặt rượu xuống bàn, tự nhiên ngồi bên cạnh Lê Hương. 

- Cô đang nấu ăn trong bếp. 

Bởi vì Hiểu Lam ngồi bên cạnh Lê Hương nên nếu Mạc Tuân muốn ngồi sẽ phải ngồi xuống bên cạnh cô ta. Thế nhưng hắn đi vòng sang bên kia, ngồi luôn lên tay vịn sofa, ôm vai Lê Hương tự nhiên như chốn không người. Hiểu Lam ngạc nhiên nhìn Lê Hương. 

- Đây là.. 

Mạc Tuần giới thiệu. - Đây là Lê Hương, bạn gái tôi. 

Sắc mặt Hiểu Lam biến đổi, ánh mắt tối đi, nụ cười căng cứng, gượng gạo. 

- Mạc Tuân, anh có bạn gái rồi sao? Cô Thái Cầm nói với em là anh chưa có bạn gái. 

Mạc Tuân mỉm cười nhã nhặn. 

- Mẹ tôi nói đùa thôi. Tôi và Lê Hương đang Sống chung với nhau. 

Nụ cười trên môi Hiểu Lam vụt tắt, nhìn Lê Hương bằng ánh mắt đánh giá. Lê Hương mỉm cười chào hỏi. 

- Chào cô. 

- À vâng... Vừa lúc đó, bà Thái Cầm đi ra, đon đả cười. 

- Hiểu Lam đến rồi à cháu? Trời ơi, đi du học về có khác, xinh đẹp hẳn ra. 

- Cháu chào cô. - Hiểu Lam cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo. 

Khuôn mặt lạnh lùng của Mạc Tuân khiến cô ta hiểu ra mình không được chào đón ở đây. Thái Cầm nói với chồng. 

- Em nghe nói Hiểu Lam về nước nên mời con bé tới nhà ăn cơm. 

Mạc Đông biết vợ mình đã nói linh tinh cái gì đó với Hiểu Lam, chỉ cười cho lịch sự. 

- Cháu học xong rồi phải không? Lần này có về nước luôn không? 

- Lần này cháu về luôn ạ. Cháu định ra tết xin việc vào Mạc thị đấy ạ. Không biết chú có thể cho cháu một chân chạy vặt không? – Hiểu Lam nói nửa đùa nửa thật. 

Thái Cầm nhìn tư thế ngồi của Mạc Tuân, tỏ ra không hài lòng nhưng không nói gì, ngồi xuống bên cạnh chồng, đon đả nói với Hiểu Lam. 

- Mạc Tuân đang tuyển thư ký đấy, nếu cháu không chế... 

- Con chỉ tuyển thư ký nam thôi. – Mạc Tuân lập tức ngắt lời. - Công ty xây dựng của con không tuyển thư ký nữ từ ngày đầu thành lập cơ. Phụ nữ làm việc rất bất tiện, không thể đỡ rượu, không thể đi đêm, không tiếp được những vị khách không đứng đắn hay quá nóng tính... Một thư ký nữ đi công tác mà phải kèm theo người hộ tống thì tuyển nữ làm gì? Hiểu Lam muốn xin vào công ty của bố cơ mà, mẹ tự ý lèo lái làm gì vậy? 

Thái Cầm sượng trận vì sự lạnh lùng của Mạc Tuân. Hiểu Lam nhìn qua lại hai người, biết mình bị Thái Cầm lôi vào thế bí, làm người thứ ba, cười gượng rồi nói: 

- Thực ra em chỉ đùa như vậy thôi, cũng không có ý xin vào Mạc thị thật. 

- Tôi cũng nói trước để khỏi gây hiểu lầm ấy mà. Mẹ tôi không can thiệp vào công việc của công ty xây dựng mà tôi quản lý được, lời nói của bà ấy đôi khi vì khách sáo nên khiến đối phương hiểu lầm. 

Mặt Thái Cầm sa sầm xuống, Hiệu Lam bối rối cụp mắt xuống. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!