Lọc Truyện

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

- [Bạn gái cũ nào?]- Giọng Dực Minh vang lên từ đầu dây bên kia nhưng không phải nói vào điện thoại mà đang hỏi cô gái. 

- [Là Dương Huế đó. Cô ta gọi bằng số lại]. 

- [Cúp máy đi. Anh không muốn nghe.]- Dực Minh thở dài 

Sau đó có tiếng loạt soạt rồi điện thoại tắt ngấm. 

Dương Huế tức điên cả người ấn gọi lại nhưng không ai bắt máy. Cô ta đang định lấy sim khác ra thay thì trợ lý chạy ra gọi. 

- Dương Huế, cô vào diễn đi, đạo diễn đang chờ kia kìa. Cảnh của cô chẳng đạt cái nào cả, muốn mọi người phải chờ mình đến bao giờ. 

Đang bực mà lại bị người khác lên mặt dạy dỗ, Dương Huế hét lên. 

-Tôi không diễn nữa, bảo người khác diễn đi. 

- Hợp đồng đã ký rồi, đâu thể thích thì diễn không thích thì thôi. Cô có đủ tiền đền hợp đồng không? 

Dương Huế đương nhiên không có tiền đền hợp đồng. Để có được vai diễn này cô ta phải nhờ bố dùng quan hệ với các nhà đầu tư để xin cho. Bố cô ta nói nếu làm không ra sao, lại khiến người nhà tốn tiền thì từ nay trở đi ông sẽ không bao 

giờ giúp Dương Huế bất cứ chuyện gì nữa. Chưa diễn được mấy ngày đã gây sự phá hợp đồng, vừa phải đền tiền vừa bị bố mẹ và ông nội mắng chửi, anh chị em khinh thường, Dương Huế không dám. Nghĩ vậy cô ta bực tức quay lại trường quay. 

Bởi vì tâm trạng không tốt nên sắc mặt nặng nề như người táo bón, diễn đi diễn lại một cảnh mà không xong. Đạo diễn la hét khản cả CỔ, chửi mắng không tiếc lời. Không may cho Dương Huế, hai nhà đầu tư lớn của bộ phim đến để thị sát trường quay, chứng kiến kỹ năng diễn xuất dưới điểm âm của cô ta, lắc đầu ngao ngán nhìn nhau. 

Trong khi đó tại nhà của Đồng Quyên, Dực Minh vừa tỉnh lại, toàn thân trần trụi không mảnh vải che, với quần lót ở cuối giường mặc vào. Đồng Quyên đắp chăn ngang ngực xem điện thoại, nhàn nhạt hỏi. 

- Tối anh muốn ăn gì? 

- Nhà có gì không? Anh muốn nấu ăn.- Dực Minh nhìn vai trần của Đồng Quyên, không nhịn được, nằm xuống ôm cô từ phía sau, hôn lên vai. 

Đồng Quyên cười nhẹ liếc lại. 

- Sao thế? Say rượu thỏa thuận là tình một đêm rồi cơ mà. Ngủ một đêm lại hẹn đêm thứ hai, thứ ba... Giờ rảnh rỗi là tới sao? 

- Nhu cầu của anh khá lớn, em cũng được 

thoải mái còn gì. Hai chúng ta cô đơn không có người yêu, cặp với nhau cũng được mà. Đột nhiên anh chán phải theo đuổi, chiều chuộng, phục vụ ai đó rồi. Cứ nhanh gọn như thế này, thích thì hợp, không thích thì tan, dễ hơn nhiều. Cặp với anh em cũng không thiệt, có thể dẫn anh tới các bữa tiệc quý tộc như vật trang trí. 

Gã nói cũng có lý khiến Đồng Quyên không phản bác được, ngoái lại hỏi chuyện. 

- Anh vẫn liên lạc với Dương Huế à? 

- Không.Anh kéo số của cô ta vào sổ đen rồi. Thỉnh thoảng cô ta dùng số lạ để gọi, phải nghe mới biết, sau đó anh lại kéo vào sổ đen. Cô ta dai dẳng đến phát phiền, vào Derefout quậy tung lên mà anh cũng chẳng làm gì được. 

Đồng Quyên ngạc nhiên. - Derefout là của anh hay là của Dương thị? 

- Dực Luân không cho đuổi Dương Huế, bảo anh cứ để cô ta ở đó, cũng chẳng mất bao nhiêu tiền lương mà được hưởng đủ thứ lợi từ Dương thị. Dương Huế mang tiền nhà quẳng ra cửa sổ để giành giật những thứ mà mình không làm được vừa lãng phí vừa vô nghĩa. 

Dực Minh khó chịu nhíu mày. Đồng Quyên nhếch mép cười. 

-Vậy thì cứ mặc kệ cô ta đi. Người khác kiếm tiền mang về, cô ta vác tiền nhà ném đi, để xem còn quậy được đến bao giờ nữa. 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!