Lọc Truyện

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

Mạc Tuân khiếp sợ vô cùng. Nếu Lê Hương trọng sinh mang theo toàn bộ nỗi đau kiếp trước, cô sẽ tống hắn ra khỏi cuộc đời, kết hôn, sinh con với người khác. 

- Không được... không thể như thế được. 

Mạc Tuân đi qua đi lại trong lòng, ruột gan lộn tùng phèo, muốn chạy tới Lê gia ngay lập tức để xem Lê Hương như thế nào nhưng bước ra tới cửa phòng thì ngừng lại. 

Kiếp trước hắn ép buộc cô, gian lỏng, đàn áp, dùng tiền để khiến cô phải thuận theo, gây tổn thương cho cô rồi nhờ bố mẹ cô khuyên bảo, sau đó lại bơm tiền cho họ. Phương pháp đó đã khiến Lê Hương của hắn chết thảm. Đời này hắn không thể mắc lại sai lầm như vậy nữa. 

Mạc Tuân quay trở lại phòng, pha cafe uống cho bình tĩnh lại. 

Hắn châm một điếu thuốc, vắt óc nghĩ đối sách. 

Hiện tại hắn không quen Dương Huế, rào cảnh bạch nguyệt quang đã không còn, hắn toàn tâm toàn ý yêu thương, đối xử tốt với Lê Hương nên dù cô có trọng sinh cũng không có lý do gì để xua đuổi hắn. Có thể Lê Hương sẽ căm ghét Mạc Tuân nhưng nếu hắn cứ kiên trì, kiểu gì Lê Hương cũng động lòng. 

Không có bạch nguyệt quang, nếu hắn không có ký ức kiếp trước, hoàn toàn vô tội thì Lê Hương cũng chẳng có lý do gì để trút những tội lỗi trước kia lên đầu hắn.Vậy chỉ cần giả vờ không biết gì cả, không nhớ gì cả là xong.Ai có thể đọc được suy nghĩ trong đầu hắn chứ? Hắn sẽ Và như mình là Mạc Tuân của kiếp này, không hề trọng sinh, chẳng nhớ những đau thương khi xưa, hoàn toàn vô tội. 

Mạc Tuân gật gù vỗ đùi, cảm thấy cách này là cách duy nhất để rũ bỏ trách nhiệm. 

- Mặc dù hèn nhát nhưng không thể không làm theo. 

Hắn đã chờ đợi suốt bảy năm để được chính thức gặp lại cô, dồn bao nhiêu tâm huyết cho mối quan hệ này, không thể để những đau đớn kiếp trước trở thành rào cản chắn giữa họ được. Hắn vẫn sẽ kiên trì tán tỉnh Lê Hương bất chấp việc cô có phải là người trọng sinh hay không. 

Mạc Tuân quyết định như vậy, căng thẳng chờ đợi đến giờ hẹn. 

Hắn tắm rửa kỹ lưỡng trong phòng tắm riêng của mình ở công ty, ăn mặc chỉn chu, xịt chút nước hoa rồi lái xe đến nhà Lệ Hương. 

Hắn đến sớm nên chạy lòng vòng quanh khu đó mấy vòng mới đậu xe trước cửa nhà lúc sáu giờ tối. Khác với thường ngày, Lê Hương không ra mở cửa, cười ngọt ngào với hắn trong bộ váy áo xinh đẹp nào đó mà người mở cửa là bà Nguyễn Oanh. Bà tươi cười nói: 

- Mạc Tuân, vào đi cháu. Lê Hương đi làm tóc chưa về, cháu vào nhà ngồi chờ một chút nhé. 

- Vâng ạ. – Mạc Tuân cảm thấy lo lắng. 

Đúng là có biến rồi. Bình thường Lê Hương không bao giờ để hắn phải chờ.Mạc Tuân vào nhà ngồi nói chuyện với ông Lê Khoan nửa tiếng vẫn không thấy Lê Hương về thì lấy điện thoại ra gọi. 

[- Alo, anh đến rồi ạ?]. 

Lê Hương nghe máy với giọng ngọt ngào giả và giống thường ngày nhưng không hoàn toàn giống, Mạc Tuân nhận ra ngay. Hắn là chồng cô hơn hai năm, kiếp này rình mò ngắm trộm cô suốt bảy năm, làm sao mà không nhận ra sự khác nhau giữa hai chất giọng được. Đây là giọng Lê Hương kiếp trước, vợ hắn, người đã trọng sinh.. 

Mạc Tuân nuốt nỗi đau xuống, mỉm cười hỏi. 

- Anh đến rồi, đang ngồi với bố mẹ em. Em sắp về chưa? 

- [Làm sao bây giờ, em ra ngoài gặp bạn cũ, mải buôn chuyện quá nên giờ vẫn chưa về. Xin lỗi anh, chắc em không về kịp để đi cùng anh rồi.Anh ăn cơm cùng bố mẹ em được không? Em xin lỗi, anh nói khéo với bố mẹ em một tiếng, không họ mắng em chết.] - Lê Hương giả vờ áy náy. 

Mạc Tuân im lặng hai giây, tim đập thình thịch vì sợ hãi. Lê Hương cho hắn leo cây rồi. 

- Bạn nào vậy? 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!