Lọc Truyện

Một thai ba bảo tổng tài quá điên cuồng - FULL - Khương Lam Hạ

Chương 215: Tiếc là anh không muốn về “Mẹ ơi, con đi tắm nhé.” Lam Tử Tuần đứng dậy, nhìn Lục Hạo Thành một cái, nói: “Chú Lục, chúc chú ngủ ngon.” “Ngủ ngon!” Lục Hạo Thành cười đáp lại, nhưng đáng tiếc, anh không muốn về.

Lam Tử Tuấn liếc anh một cái trước khi bước vào phòng tắm.

Lục Hạo Thành ngồi yên lặng, không có ý định về.

“Ùng ục ….” Lục Hạo Thành bụng sôi sùng sục.

Anh lúng túng nhìn Lam Hân, cô ngạc nhiên nhìn chằm chằm anh, muộn thế này rồi mà anh vẫn còn chưa ăn tối ư? Chắc không phải là…định đến đây để ăn chực đấy chứ? NHÒI re “Anh….” Hai người nói cùng một lúc.

Lục Hạo Thành nhìn cô, giọng nói dễ chịu: “Lam Lam, em nói trước đi!” Lam Hân liếc nhìn bụng anh, hỏi: “Anh Lục, anh chưa ăn tối sao?” “Ừm!” Lục Hạo Thành gật đầu, đây chẳng phải là điều anh mong đợi hay sao? Anh đã mong ngóng chờ đợi tin tức từ Mộc Tử Hoành đến mức quên cả đói.

Bây giờ thì chính cái bụng đói đã bán đứng anh, nhưng đói cũng đúng lúc thật đấy, tiện là cái cớ để anh có thể ở lại đây thêm lúc nữa.

“Vậy anh…” “Lam Lam, em nấu gì cho tôi ăn đi, tôi tăng ca về muộn, chưa kịp ăn ti.” Đây chẳng qua chỉ là cái cớ để anh có thể ở lại với cô.

Anh tìm cô hơn mười năm, ông trời đúng là không phụ lòng người, trong những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời, anh vẫn đợi cô.

Việc chờ đợi tuy có không ít đau đớn nhưng kết quả thật hạnh phúc và ấm áp.

Lam Lam, cảm ơn em vì đã bình yên trở về.

Khi đi làm, Lam Lam trông có vẻ rất mạnh mẽ, cứng rắn, nhưng những lúc thường ngày như ở nhà cô lại hệt như một đứa trẻ, nhẹ nhàng và vui vẻ.

Đặc biệt khi ở bên Nhạc Cần Hi và ba người con, nụ cười của cô ấy rất rạng rỡ.

Lam Hân ngượng ngùng liếc anh một cái, nói: “Trong nhà chỉ còn có mì thôi.” “Vậy tôi sẽ ăn mì.” Lục Hạo Thành lặng lẽ nhìn cô bằng đôi mắt sâu thẳm.

Bảo sao anh cảm thấy đôi mắt cô rất quen khi lần đầu tiên nhìn thấy cô.

Thì ra đôi mắt to trong sáng ấy từ lâu đã hằn sâu vào sâu thẳm tâm hồn anh, in sâu vào xương máu, nên vừa nhìn qua liền cảm tháy rất quen thuộc.

Lam Hân bắt đắc dĩ gật đầu, cô đứng dậy, anh đã nói như vậy rồi thì cô còn lý do nào để từ chối chứ? Chỉ sợ là tất cả các cô gái ở Giang Thành đều tranh nhau nấu cơm cho Lục Hạo Thành thôi! Nhưng cô thực sự không muốn ấy chứ! Người đàn ông này chắc chắn đã được gửi đến từ thiên đường để hành hạ cô.

Ngay từ ngày đầu tiên gặp anh, cô đã bị dính líu đến mọi lời đàm tiếu của anh.

“Vậy anh đợi chút, để tôi đi nấu mì.” Lam Hân nói xong liền xoay người đi vào phòng bếp.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!