Lọc Truyện

Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo - Tô Tuệ Anh (Lina)

Chương 190:

Đáng tiếc, lúc này đã trễ!

“Rè” một tiếng, cửa thang máy vô tình đóng lại.

Trong chớp mắt, khoảnh khắc cửa thang máy đóng lại, Sở Trình Thiên phảng phất thấy được một đôi mắt, đôi mắt kia đầy nước mắt khủng hoảng và tuyệt vọng, nhưng cái nhìn kia quá nhanh quá ngắn, thấp thoáng như ảo giác.

Sở Trình Thiên theo bản năng đi về phía thang máy mấy bước, nhưng thang máy đã đóng cửa, chỉ còn lại hai cánh cửa thép lạnh băng. Sở Trình Thiên lắc đầu, thầm mắng mình, sau đó xoay người đi về toilet.

Khoảnh khắc cửa thang máy đóng lại, Tô Tuệ Anh thấy Sở Trình Thiên xoay người, đáng tiếc, anh lại không kịp thấy cô, nước mắt tuyệt vọng đã rơi.

Phía sau, khóe miệng Hoắc Anh Tú giương lên cười tựa ma quỷ, hắn hơi cúi đầu, thè lưỡi liếm cần cổ trắng mảnh như ngọc của Tô Tuệ Anh, giọng nói như tới từ nơi địa ngục u linh: “Tuệ Anh, Tuệ Anh của anh, thấy không, hắn không cứu được em, ai cũng không thể nào cứu được em. Em biết không, mấy ngày này anh luôn theo dõi em, vẫn luôn luôn như thế, đáng tiếc lúc nào em cũng dính chặt với Sở Trình Thiên khiến anh không thể nào ra tay, cho tới giờ khắc này.”

Cảm giác chán ghét trên cổ và giọng nói như ma quỷ bên tai khiến toàn thân Tô Tuệ Anh run rẩy như lá bay trong gió, mắt cô trừng to, nước mắt lăn dài, cô sợ, cô rất sợ.

Lại “ding” một tiếng, thang máy hạ xuống lầu một.

Hoắc Anh Tú đưa Tô Tuệ Anh đến một con hẻm nhỏ.

Hắn đã sớm chuẩn bị đầy đủ cho giờ khắc này, lấy băng dính và còng tay trong người ra, bịt miệng Tô Tuệ Anh, sau đó còng tay Tô Tuệ Anh rồi khóa thân cô trên ống nước nơi vách tường trong con hẻm.

Tô Tuệ Anh liều mạng phản kháng, tiếc rằng một cô gái như cô làm sao địch nổi Hoắc Anh Tú, cô càng giãy giụa, thứ đổi lấy được chính là lực áp chế càng mạnh, càng đau xót.

Khi xác định Tô Tuệ Anh không thể lên tiếng kêu to cũng không thể chạy mất, Hoắc Anh Tú ôm Tô Tuệ Anh từ phía sau, cả thân thể dán thật chặt vào người Tô Tuệ Anh, cằm đặt lên vai trái của Tô Tuệ Anh. Đêm tối lờ mờ, đôi mắt của hắn lóe sáng như sói.

Hắn nói: “Mấy ngày này chắc em vui lắm nhỉ, bởi vì nụ cười trên mặt em rực rỡ như vậy, tỏa nắng, động lòng người, mỹ lệ. Lúc trước ở bên anh, em chưa từng hạnh phúc và ngọt ngào như thế. Em biết không, em như vậy khiến anh bỏng mắt! Trong suốt năm năm, có phải em không thực sự yêu anh, nếu không, không có anh, sao em có thể vui vẻ nhanh như vậy?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!