Lọc Truyện

Mê Vợ Không Lối Về

Tô Trạm cúi đầu không nói gì, rất lâu sau đó mới bảo: “Thôi bỏ cái chức quan này đi đừng làm nữa, anh mau nghỉ hưu đi.”

 

Nghe nguy hiểm chết đi được, con cái đã lớn, bọn họ đều già đi rồi, đến lúc nên hưởng phúc tuổi xế chiều chứ sao vẫn còn bận tâm về những chuyện như thế?

 

“Anh sang đây để con rể anh nó nuôi cho, cũng đâu phải là không nuôi nổi.” Tô Trạm sống an nhàn lâu nên lâu rồi không nghe đến chuyện nguy hiểm như thế.”

 

Thẩm Bồi Xuyên rất bất lực: “Bây giờ cậu tưởng tôi muốn rút thì có thể rút à? Cho dù rút cũng phải giải quyết cho xong chuyện này đã.”

 

Tô Trạm lạnh lùng nói: “Anh cũng như thế rồi, sao không chịu nói sớm chứ? Còn chạy đến đây nữa, anh không sợ gây nguy hiểm cho con gái và con rể anh ư?”

 

“Haiz.” Thẩm Bồi Xuyên than thở một tiếng, anh ấy không đến lại sợ Thẩm Hâm Dao sẽ suy nghĩ nhiều, dù sao thì kết hôn cũng là chuyện lớn, cả đời chỉ có một lần thôi, để lỡ mất coi như xong, hơn nữa, anh ấy chỉ có một cô con gái thôi, anh ấy còn muốn đích thân giao tay con gái cho Trang Gia Văn nữa.

 

“Theo tôi thì chuyện này cần phải lưu ý thêm, mọi người đến nội gián là ai cũng chưa điều tra ra được. Nói không chừng tin tức anh đến thành phố C đã sớm bị tiết lộ ra bên ngoài rồi.” Trong lòng Tô Trạm chỉ muốn nói ‘có quan lớn cũng không thể dựa dẫm vào được’.

 

Tông Triển Bạch tán thành với suy nghĩ của Tô Trạm: “Thời gian này cẩn thận chút vẫn hơn.”

 

“Chuyện này vẫn nên nói cho Gia Văn biết để trong lòng nó có sự chuẩn bị trước, nếu không nó không biết nội tình, lỡ như có xảy ra chuyện gì nó lại không biết phải ứng phó thế nào.”Tô Trạm rót đầy một ly rượu và uống cạn.

 

Thẩm Bồi Xuyên cảm thấy có lỗi với Trang Gia Văn: “Được rồi, chuyện này tôi sẽ nói với nó.”

 

“Chẳng lẽ tôi làm việc thiếu trách nhiệm thế sao?” Thẩm Bồi Xuyên lấy ly rượu trước mặt ông ấy đi: “Tuổi tác lớn rồi, uống ít thôi còn giữ gìn sức khỏe, con rể của tôi lại còn cần cậu đi nói sao?”

 

“Coi kìa, nó là con rể nhưng lại thường xuyên ở bên cạnh chúng tôi không phải sao?” Tô Trạm tỏ ra cứng rắn: “Đang bắt nạt tôi đúng không?”

 

Thẩm Bồi Xuyên lập tức im lặng không nói thêm gì nữa, anh ấy hiểu Tô Trạm có ý gì, một lát nữa kiểu gì tên này lại nói mình bắt nạt cậu ta là vì cậu ta không có con đúng không?

 

Anh ấy rất sợ thảo luận vấn đề này với Tô Trạm, tốt nhất là không nên nói gì cả.

 

Sau khi ăn cơm xong, Thẩm Bồi Xuyên đã gọi Trang Gia Văn vào phòng mình và nói riêng về tình trạng của mình với anh ấy.

 

“Bố em đúng là, có chuyện gì cũng giấu em, chỉ nói cho Gia Văn biết thôi, còn không cho em nghe nữa, rốt cuộc em là con gái ông hay Gia Văn là con gái ông đây?” Thẩm Hâm Dao bị bố mẹ đuổi ra khỏi phòng, trong lòng cảm thấy rất khó chịu nên đã tìm Tông Ngôn Hi tám nhảm.

 

Tông Ngôn Hi cười nói: “Gia Văn cũng đâu phải là con gái của hai người họ, cùng lắm là con trai thôi.”

 

Thẩm Hâm Dao cười, cô ấy đi đến bên cạnh chiếc xe và hỏi: “Chị, em lái hay chị lái đây?”

 

Tông Ngôn Hi mở cửa ngồi vào vị trí ghế phụ và nói: “Em lái đi.”

 

Hai người họ đến chỗ nhà mới, có một tập tục truyền thống khi tổ chức hôn lễ chính là ngày hôm trước khi kết hôn, cô dâu và chú rể không được gặp nhau, theo phong tục thì lúc này Thẩm Hâm Dao nên về nhà mẹ đẻ nhưng nhà mẹ đẻ cô ấy lại không ở thành phố này, còn xa hơn cả thành phố B một chút nữa, thế thì lại quá xa rồi nên quyết định một người ở nhà mới, còn một người ở biệt thự cũ.

 

Nhà mới cách biệt thự cũ hơi xa, Thẩm Hâm Dao nói một mình cô ấy ở đó có chút sợ nên bảo Tông Ngôn Hi cùng đi với cô ấy, ở đó với cô ấy một đêm, sau khi kết hôn, cô ấy và Trang Gia Văn sẽ ở đó.

 

Cô ấy và Trang Gia Văn vẫn còn trẻ, mọi người đều muốn cho đám trẻ chút không gian riêng tư, đặc biệt là họ vừa mới cưới nữa nên không muốn họ tiếp tục ở trong biệt thự.

 

“Sắp kết hôn rồi, có phải là hào hứng quá nên ngủ không được không?” Tông Ngôn Hi trêu cô ấy.

 

Thẩm Hâm Dao nở nụ cười ngọt ngào, còn có chút xấu hổ nữa: “Đâu phải là mới quen với anh ấy, có gì mà hào hứng chứ?”

 

“Ồ, thế hả?” Tông Ngôn Hi dựa người qua: “Nói cho chị biết, em và Tiểu Bảo có ở bên nhau chưa?”

 

Khuôn mặt Thẩm Hâm Dao lập tức đỏ hết cả lên nhưng vẫn giả bộ bình tĩnh: “Chị này, đáng ghét thật.”

 

Tông Ngôn Hi cười.

 

Tới nơi ở, họ bước xuống xe, trong nhà đã được trang bị đồ đạc đầy đủ, đến phòng tân hôn cũng được trang trí xong xuôi rồi.

 

“Chúng ta ngủ ở phòng khách nào.” Tông Ngôn Hi nói: “Hôm nay ngủ sớm chút nhé, ngày mai chúng ta còn phải dậy sớm để trang điểm nữa.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!