Lọc Truyện

Vũ Linh Đan vẫn cảm thấy hoa mắt chóng mặt, cơ thể vô cùng khó chịu, nhưng vì không muốn để Trương Thiên Thành lo lắng nên lắc đầu, cười nói: “Không sao. Bọn họ đã nói rồi, chỉ là do mất nước mà thôi” 

“Đợi sau khi quay về sẽ tới bệnh viện kiểm tra thật kỹ. Em có thể sống sót như vậy cũng xem là có bản lĩnh lớn rồi” Trương Thiên Thành lạnh lùng 

nói. 

Vũ Linh Đan không khỏi sững sờ, nghĩ đến việc Trương Thiên Thành nhảy khỏi tàu cứu mình, cô hỏi: “Nếu đã như vậy, anh còn nhảy xuống cứu em làm gì?” 

Trương Thiên Thành mặt tối sầm lại. Anh phát hiện người phụ nữ này thật sự ngốc nghếch đến 

Rất lâu sau gương mặt anh mới trở nên bình tĩnh lại một chút. Dưới sự nhất quyết của Vũ Linh Đan, anh đành để cô ấy nằm xuống giường. 

“Đỡ hơn chút nào chưa? Còn chỗ nào khó chịu nữa không?” 

Vũ Linh Đan vẫn cảm thấy hoa mắt chóng mặt, cơ thể vô cùng khó chịu, nhưng vì không muốn để Trương Thiên Thành lo lắng nên lắc đầu, cười nói: “Không sao. Bọn họ đã nói rồi, chỉ là do mất nước mà thôi” 

“Đợi sau khi quay về sẽ tới bệnh viện kiểm tra thật kỹ. Em có thể sống sót như vậy cũng xem là có bản lĩnh lớn rồi” Trương Thiên Thành lạnh lùng nói. 

Vũ Linh Đan không khỏi sững sờ, nghĩ đến việc Trương Thiên Thành nhảy khỏi tàu cứu mình, cô hỏi: “Nếu đã như vậy, anh còn nhảy xuống cứu em làm gì?” 

Trương Thiên Thành mặt tối sầm lại. Anh phát hiện người phụ nữ này thật sự ngốc nghếch đến 

không còn thuốc chữa, lời anh nói rõ ràng như vậy, cô ta không hiểu hay giả vờ không hiểu. 

Trương Thiên Thành nằm lên một chiếc giường đơn, tay đặt lên ngực, nhắm mắt nghỉ ngơi. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!