Lọc Truyện

Ma Phi Khó Tán Tỉnh

Mặc Vấn Trần không trả lời câu hỏi của Tô Linh Phong, hắn buông đôi má của nàng ra, tay nắm chặt thành nắm đấm, đôi mắt nhắm lại cố gắng điều hòa hơi thở hỗn loạn của mình...

Tô Linh Phong dịch người muốn xuống giường, nhưng Mặc Vấn Trần đã đưa tay nắm lấy cánh tay cô, thở hổn hển hỏi: "Phong Nhi, ngươi muốn làm gì?"

"Đốt đèn." Tô Linh Phong nói bằng giọng đều đều.

"Đừng đi được không?" Mặc Vấn Trần nắm lấy cánh tay Tô Linh Phong không chịu buông.

“Tại sao?" Tô Linh Phong hỏi.

"Đừng thắp đèn được không?" Mặc Vấn Trần vẫn không trả lời câu hỏi của Tô Linh Phong, giọng điệu mang chút ý cầu khẩn.

"Vậy nói cho ta biết ngươi bị sao vậy? Bệnh cũ tái phát?"

Mặc Vấn Trần im lặng hồi lâu mới nói: "Cũng gần như vậy..."

"Rất nghiêm trọng sao?" Tô Linh Phong nhướng mày.

"Vẫn ổn…"

Tô Linh Phong giơ tay còn lại lên lau trán cho Mặc Vấn Trần, trên đó đầy mồ hôi ướt ướt trơn trơn...

"Thế này gọi là ổn?"

"Ta thật sự không sao, lát nữa là ổn thôi..." Mặc Vấn Trần kéo Tô Linh Phong lại gần mình rồi ôm nàng vào lòng, nhẹ giọng hỏi bên tai nàng: "Phong Nhi đang lo lắng cho ta ư?"

"Ngươi nghĩ nhiều rồi!" Tô Linh Phong lạnh lùng nói: "Nếu ngươi sắp chết…"

"Đừng lo, ta sẽ không chết trong nhà của ngươi." Không đợi Tô Linh Phong kịp nói xong, Mặc Vấn Trần đã cười khổ tiếp lời.

Lần đó hắn vô tình xông vào khuê phòng của nàng ở Tô phủ Lê Thành, nha đầu này cũng đã nói câu tương tự, hắn nhớ là...

Tô Linh Phong hừ lạnh một tiếng, nói: "Ngươi có bệnh còn tới khiêu khích ta? Muốn chết đi làm quỷ phong lưu hả?"

"Phong Nhi...ngươi…nghĩ về ta như vậy sao?" Giọng Mặc Vấn Trần hơi run rẩy...

"Không muốn ta nghĩ về ngươi như vậy thì nói cho ta biết sự thật đi."

“…” Mặc Vấn Trần ôm Tô Linh Phong, lặng im không nói gì.

Tô Linh Phong thở dài tìm kiếm chỗ đột phá khác: "Tại sao đôi mắt ngươi lại có màu tím?"

"Phong Nhi, mắt của ta cũng đen như ngươi thôi..." Mặc Vấn Trần bình tĩnh nói.

“Vậy sao? Ngươi ngẩng đầu lên, để ta xem mắt ngươi lần nữa."

"Bây giờ trời tối quá rồi, đợi trời sáng ta sẽ cho ngươi xem, để ngươi nhìn cho thật kỹ, được chưa?"

Tô Linh Phong lạnh lùng nói: "Mặc Vấn Trần, ngươi đừng hòng qua mắt ta, ban nãy ta rõ ràng nhìn thấy mắt ngươi lóe ánh tím...Theo như trong sách thì chỉ có hai tộc người có đôi mắt màu tím, mà cả hai chủng tộc đó đều đã biến mất khỏi đại lục mấy ngàn năm rồi…”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!