Lọc Truyện

Buổi họp mặt đầu năm vẫn giống như kiếp trước.

Tự giới thiệu, tuyển cán bộ lớp, giảng viên chủ nhiệm phát biểu...

Tất cả vẫn buồn tẻ như vậy.

Nếu không phải vì muốn dung nhập vào môi trường đại học thật tốt, Tân Phong chắc chắn sẽ không tham gia những buổi họp lớp vô nghĩa kiểu này.

Trường học xếp lịch huấn luyện quân sự cho tân sinh viên vào ngày kia, sau khi buổi họp lớp kết thúc, Tân Phong sẽ có hai ngày rảnh rỗi, và anh đã quyết định không tiếp tục nán lại trường, mà rời đi.

Vừa khéo, anh dự định tìm đến nơi có linh khí nông đậm ở trong núi sâu.

Thêm vào đó, anh cũng muốn tìm xem có loại dược liệu nào có thể hỗ trợ cho việc tu luyện hay không.

Dù không phối chế được Bồi Nguyên linh dịch thì cũng có thể điều chế được một ít thuốc dùng để ngâm trong bồn tắm, như vậy đã là không tệ rồi.

Tháng chín, giữa trưa, ánh mặt trời chói chang.

Tân Phong mặc một bộ đồ thoải mái đi đến núi Đông Cảnh ở phía đông trường học.

Đằng sau núi Đông Cảnh là những dãy núi vô danh kéo dài liên miên bất tận, vốn không nhìn thấy điểm cuối, có rất nhiều nơi vẫn chưa có ai đặt chân đến.

Sau một hồi chạy vội trên đường núi, trên trán Tần Phong đã rịn ra chút mồ hôi.

“Xem ra phải cố gắng tu luyện hơn nữa”.

Anh hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời chói lóa phía trên.

Người Tu Tiên vừa bước vào Luyện Khí kỳ thật ra cũng không chênh lệch bao nhiêu so với người phàm, còn chưa đến mức có thể bỏ qua ánh mặt trời.

Tân Phong tìm một nơi râm mát, khoanh chân ngồi và bắt đầu điều tức.

Khi anh một lần nữa đứng dậy, cảm giác nóng bức và mệt mỏi trong người đã biến mất, có cảm giác tràn đầy sinh lực.

Lúc này, mặt trời đã từ từ ngã về tây.

Tân Phong biết anh phải nhanh chân hơn nữa mới được, nói cách khác, không bao lâu nữa là trời sụp tối rồi.

Hiện tại anh vẫn chưa có được năng lực quan sát trong đêm tối.

Khi trời tối, trong khu rừng sẽ có rất nhiều rắn rít, côn trùng, chuột,... hoạt động, vì vậy, buổi tối thực sự không thích hợp cho việc di chuyển trong núi.

Tân Phong đứng lên, phủi bụi trên người rồi tiếp tục tiến về phía trước.

Khi anh đi đến một cái ngã ba thì thấy có ba người cũng đang lên núi từ một con đường khác.

Đi đầu là một mỹ nữ độ khoảng 20 tuổi, mặc một bộ đồ màu trằng khá thoải mái. Tiếp theo là một thanh niên trạc tuổi cô ta, mặc một chiếc áo sơ mi kẻ ô vuông màu tro.

Cuối cùng là một người đàn ông trung niên cao lớn, mày rậm mắt to, ánh mắt rất sắc bén, thoạt nhìn hẳn là có luyện tập.

Một tổ hợp khá thú vị.

Bởi vì Tân Phong có thể nhìn ra được, ba người trước mặt cũng không phải người bình thường.

Có lẽ bọn họ đều có một chút công phu quyền cước.

Đặc biệt là người trung niên có vẻ tháo vát kia, không hiểu sao ông ta lại khiến cho Tân Phong có cảm giác áp bách như: có như không.

Nói cách khác, người này có năng lực uy hiếp đến tính mạng của anh.

Hiện tại tuy Tân Phong chỉ mới đạt đến Luyện Khí kỳ tầng 1, pháp lực còn thấp kém, thân thể suy yếu, bạc nhược, nhưng ở kiếp trước, anh đã trải qua rất nhiều trận đấu pháp, cho nên công phu, quyền cước vẫn biết một hai.

Vì lẽ đó, nên dù có vài người đồng loạt ra tay thì cũng chưa chắc đánh lại anh.

Từ đó có thể thấy được người trung niên tháo vát kia hẳn là có thực lực vượt trội người thường.

Đương nhiên, Tân Phong cũng chỉ cảm giác một chút áp bách từ trên người đối phương mà thôi, nếu như hai bên xảy ra ẩu đả, Tân Phong có đủ tự tin có thể giết chết đối phương.

Với tư cách là Vô Thượng Tiên Đế ở kiếp trước, anh tuyệt đối có lòng tin vào điều này.

Ngoài ra, Tân Phong cũng cẩn thận đánh giá cô gái xinh đẹp dẫn đầu kia.

Bởi vì anh nhìn ra được cô ta mới là người có địa vị cao nhất trong ba người.

Tóc buộc cao, vẻ ngoài thanh tao mà lạnh lùng, bộ ngực ngạo nghễ ưỡn lên cao, dáng người cao gầy, vẻ mặt mang theo. một chút khí khái oai hùng, thật sự có một sức hút rất riêng.

Không biết vì sao khi thấy cô gái này, Tân Phong lại có cảm giác cô ta và thiếu nữ buộc tóc đuôi ngựa mà anh vô tình gặp bên bờ hồ trong trường rất giống nhau.

Không phải vẻ ngoài giống, mà là khí chất giống.

Nếu chỉ là vẻ ngoài thôi thì... người con gái trước mắt xinh đẹp hơn ba phần.

Tuy nhiên, với kinh nghiệm của một lão quái vật ngàn năm, Tân Phong không hề biểu lộ cảm xúc, chỉ thờ ơ liếc nhìn rồi tiếp tục đi sâu vào núi.

Khi anh nhìn thấy ba người nọ, bọn họ đương nhiên cũng chú ý đến anh.

Đôi bên gặp thoáng qua tại ngã ba đường, không ai lên tiếng.

Lúc đó, người trung niên tháo vát kia bất chợt tiến lên trước vài bước, chắn trước người cô gái, ông ta nhìn chằm chăm vào Tần Phong với vẻ mặt vô cùng thận trọng.

Khi nhìn thấy Tân Phong, ông ta cũng cảm nhận được uy hiếp từ anh.

Thân là vệ sĩ, đương nhiên khi thấy một người xa lạ như Tân Phong đột ngột xuất hiện, ông ta phải đề cao cảnh giác.

Đợi anh đi khỏi, người trung niên tháo vát mới quay đầu nhìn cô gái, khẽ nói: “Cô chủ, người này là một cao thủ, nên cẩn thận một chút!”

Cô gái dẫn đầu nhìn Tân Phong từ từ đi xa, lắc đầu: “Chỉ là một người đi ngang qua mà thôi, không cần để ý”.

“Cao thủ gì chứ? Theo tôi thấy chỉ là một tên nhóc miệng còn hôi sữa chạy lên núi chơi mà thôi. Loại này chỉ cần ba chiêu là đã bị tôi nốc ao rồi”, thanh niên sau lưng nghe vậy thì hống hách nói.

Thấy vậy, cô gái đẳng trước quay đầu liếc nhìn anh ta.

Cái nhìn này khiến thanh niên không khỏi rụt cổ, lộ vẻ sợ hãi.

Nhưng anh ta vẫn gượng cười nói: “Chị, em sai rồi!”

Trong rừng núi liên miên bất tận, Tân Phong thong thả tìm kiếm nơi có linh khí nồng đậm.

Lại nói, nơi có linh khí dày đặc sẽ dễ sản sinh thiên tài địa bảo, những nơi như vậy hiển nhiên càng thích hợp để người Tu Tiên tu luyện.

Dần dần, Tân Phong càng đi sâu vào núi. Khi trời sụp tối, anh đã đi đến cạnh một vách núi.

Đây là nơi có linh khí nồng đậm nhất mà anh tìm được cho tới thời điểm hiện tại.

Nồng độ linh khí ở đây cao hơn gấp ba lần nơi có linh khí dày đặc nhất cạnh bên bờ hồ trong đại học Trung Hải.

Từ đó có thể nhìn ra được, nồng độ linh khí ở những nơi núi cao sông rộng sẽ có sự khác biệt so với thành thị.

Tốc độ tu luyện ở đây đương nhiên nhanh hơn nhiều so với tu luyện tại đại học Trung Hải.

Theo như phỏng đoán của Tân Phong, nếu anh liên tục tu luyện tại đây thì dù không có bất kỳ thiên tài địa bảo nào hỗ trợ, anh vẫn có thể đạt đến Trúc Cơ kỳ trong vòng 2 tháng.

Hai nơi này quả thực có sự chênh lệch rất lớn.

Tân Phong đứng bên bờ vực, nhìn xuống khe núi đen nhánh bên dưới.

Anh có thể cảm nhận rõ ràng nồng độ linh khí dưới kia rất cao.

Linh khí bên bờ vực có thể cao hơn so với những nơi khác e rắng có liên quan đến vực sâu bên dưới.

Nhưng giờ trời đã tối, anh cũng không thể mạo hiểm leo xuống vách núi vào thời điểm này được, bởi vậy, Tân Phong quyết định sẽ tu luyện bên bờ vực một đêm, sáng ngày mai leo xuống vách núi tìm hiểu xem sao.

Sau đó, anh liền khoanh chân ngồi xuống, từ từ vận chuyển Tạo Hóa Luân Hồi Quyết trong cơ thể.

Ngay lập tức, linh khí từ bốn phía, trong cây cối, hoa cỏ, thậm chí năng lượng trong đất cũng từ từ tuôn về phía Tân Phong.

Và rồi tất cả đều bị anh lẳng lặng hấp thu và luyện hóa. Một đêm bình yên.

Ngày hôm sau, khi Tân Phong thu công thì phát hiện mình đã đột phá Luyện Khí kỳ tầng 2.

“Nơi có nồng độ linh khí cao quả thực có khác, tốc độ tu luyện như vậy gần bằng thời điểm mình ở Tiêu Dao Tiên Tông ở kiếp trước rồi”.

Anh không ngờ trong hoàn cảnh linh khí khô kiệt tại Địa Cầu mà tốc độ tu luyện lại nhanh như vậy.

Tuy việc đó có liên quan với chuyện anh chuyển thế trùng tu, nhưng cũng đủ cho thấy Tạo Hóa Luân Hồi Quyết là công pháp nghịch thiên bực nào.

Tân Phong thở dài một hơi, đứng dậy, từ từ duỗi ra tứ chỉ, cả người liên tục phát ra âm thanh “răng rắc”.

Anh siết chặt năm đấm, lập tức cảm giác cơ thể tràn đầy lực lượng.

Tân Phong bước sang một bên, đột ngột tung quyền, đánh vào một gốc cây có kích cỡ to bằng cánh tay.

Một tiếng “rắc” vang lên, thân cây bị gãy ngang, ngã vào bụi cỏ bên cạnh.

Tân Phong thu hồi nắm đấm, liếc nhìn và nở nụ cười hài lòng.

“Không tệ! Không tệ!” Gỗ của loại cây tạp này cứng hơn nhiều so với gỗ cây bình thường, nhưng dù là vậy thì vẫn bị Tân Phong dùng một quyền chặt đứt.

Nếu một quyền này đánh vào thân người bình thường thì e rằng đối phương sẽ lập tức gãy xương, đứt gân.

Nếu đánh vào chỗ hiểm có khi chỉ một quyền đã đủ lấy mạng người đó.

Hơn nữa, thông qua một quyền này, Tân Phong còn phát hiện một việc khiến anh vừa bất ngờ lại vừa mừng rỡ.

Đó chính là tu luyện Tạo Hóa Luân Hồi Quyết không chỉ giúp anh tăng lên pháp lực mà đồng thời còn giúp anh rèn luyện nhục thể.

Vừa nấy, thật ra anh cũng không vận dụng bao nhiêu pháp lực trong một quyền này, chủ yếu là dựa vào lực lượng tự thân.

Nên có thể thấy được lúc này thân thể anh mạnh như thế nào.

Không hổ là Tạo Hóa Luân Hồi Quyết, đúng thực có công lao thần kỳ của Tạo Hóa.

Tân Phong thì thầm nói, vô cùng mừng rỡ.

Nên biết, tại giới Tu Tiên có lan truyền một chân lý: Luyện khí dễ dàng, luyện thể gian nan.

Có nghĩa là việc rèn luyện thân thể sẽ khó hơn nhiều so với việc hấp thu linh khí để gia tăng pháp lực.

Trong giới Tu Tiên, hầu hết người Tu Tiên đều hấp thu linh khí để gia tăng pháp lực, có rất ít người cố sức rèn luyện thân thể.

Thật ra không phải bọn họ muốn vậy, mà là có một vài nguyên nhân khiến bọn họ không thể không từ bỏ.

Thứ nhất, công pháp rèn luyện thân thể cao cấp quá hiếm, khó cầu, còn công pháp rèn luyện thân thể bình thường thì lại có hiệu quả rất kém.

Có thể nói, nếu chỉ tu luyện công pháp luyện thể bình thường thì gần như không chênh lệch bao nhiêu so với người không tu luyện.

Thứ hai, luyện thể tốn hao rất nhiều thời gian, thậm chí có một vài thời điểm còn tiêu tốn nhiều hơn so với việc hấp thu linh khí.

Lại nói, mục đích cuối cùng của tu tiên chính là cầu trường sinh, mà luyện thể thì không thể kéo dài tuổi thọ được, tốn thời gian vào đó đương nhiên được không bù mất rồi.

Thứ ba, luyện thể còn cần tiêu hao một lượng lớn thiên tài địa bảo, hầu hết người Tu Tiên đều không gánh nổi.

Đối với người Tu Tiên bình thường, chỉ riêng việc tăng tu vi Luyện Khí đã đủ khí bọn họ lao tâm lao lực, những thứ thu hoạch được thường là nhập không đủ xuất.

Vì lẽ đó, bọn họ vốn không có dư tài nguyên cho việc luyện thể.

Từ đủ loại nguyên do kể trên, có thể thấy được Tạo Hóa Luân Hồi Quyết có được hiệu quả tôi luyện thân thể chí cao. như vậy là cỡ nào đáng quý.

Tân Phong lại lần nữa đi đến bên bờ vực, nhìn vực sâu bị sương mù che khuất, anh lẩm bẩm nói: “Cũng đến lúc đi xuống rồi, hi vọng mình gặp may”.

Sau khi quyết định, anh cũng không nấn ná nữa, lập tức thông qua một ít dây leo bên bờ vực để di chuyển xuống dưới.

Càng đi xuống, anh càng cảm nhận rất rõ linh khí từ bốn phí ngày càng trở nên nồng đậm.

May mà vách núi này không hoàn hoàn dốc đứng xuống dưới, cứ khoảng 10 đến hơn 100 mét, Tân Phong sẽ gặp phải một cái dốc thoải, nhờ đó nên anh đã tiết kiệm được thể lực khá nhiều.

Sau hơn nữa canh giờ, rốt cuộc anh cũng xuống đến đáy vực.

Nồng độ linh khí ở đây cao hơn trên bờ vực gấp ba lần.

“Thật không ngờ ở cái vùng đất linh khí khô kiệt như Địa Cầu mà vẫn tồn lại một nơi có nồng độ linh khí cao đến thế”.

Tân Phong quan sát bốn phía một lượt, trên mặt anh dần dần xuất hiện nét cười.

Nồng độ linh khí càng cao thì đương nhiên việc tu luyện cũng càng nhanh.

Linh khí ở đây đương nhiên không thể đánh đồng với giới Tu Tiên ở kiếp trước, nhưng đã đủ để khiến Tân Phong hài lòng.

Khi Tân Phong đang thầm mừng rỡ thì đập vào mắt anh là một gốc linh thảo.

“Cỏ Bồi Nguyên!”, đây chính là loại linh thảo chủ yếu để luyện chế Bồi Nguyên Đan.

Tân Phong những tưởng với hoàn cảnh ở Địa Cầu sẽ không cách nào tìm được cỏ Bồi Nguyên, nào ngờ gốc thảo dược đầu tiên mà anh nhìn thấy lại chính là cỏ Bồi Nguyên.

Có thể nói, chỉ cần có cỏ Bồi Nguyên, Tân Phong có thể chäc chẳn chế ra được Bồi Nguyên linh dịch, thậm chí là Bồi Nguyên Đan.

Anh bước nhanh về phía trước, đi đến cạnh gốc cỏ non màu xanh đậm kia, sau khi cẩn thận đánh giá một phen, anh lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

“Gốc cỏ Bồi Nguyên này rõ ràng là linh dược đã có tuổi đời hơn mười năm!”

Tuy việc luyện chế Bồi Nguyên Đan không yêu cầu đặc biệt về tuổi của cỏ Bồi Nguyên, nhưng tuổi đời linh thảo càng cao thì phẩm cấp đan dược luyện ra sẽ càng cao, hiệu quả đương nhiên càng tốt hơn.

“Có được gốc linh thảo này thì dù không thu hoạch được gì khác, mình cũng coi như đi một chuyến không uổng công”.

Tân Phong cẩn thận thu hoạch toàn bộ cỏ Bồi Nguyên.

Nhưng vận may của anh không chỉ như thế, tiếp theo đó, anh liên tiếp phát hiện không ít linh thảo, linh dược có ích trong khe sâu.

“Hoa Vũ Lạc, có thể dùng để luyện chế đan dược thanh tâm linh khí”.

“Dây Trường Thanh, có thể hỗ trợ người Tu Tiên luyện thể giai đoạn đầu”.

“Quả Bạch Ngọc, có thể tẩm bổ thần hồn, thanh lọc tâm trí, ngưng thần tĩnh trí, luyện chế đan dược càng mang đến hiệu quả tốt”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!