Lọc Truyện

Tần Phong cảm giác đầu vô cùng đau nhức, lúc này, một âm thanh dịu dàng vang lên trong đầu anh: 

 “Các hành khách xin chú ý, tàu sắp đến thành phố Trung Hải, hành khách xuống xe tại nhà ga Trung Hải xin hãy chuẩn bị sẵn sàng”. 

 Nghe thấy âm thanh này, Tần Phong đột nhiên bừng tỉnh, hai tay vô thức ngăn ở trước người. 

 Nhưng khi ngước mắt lên nhìn cảnh tượng xung quanh thì sắc mặt anh lập tức lộ vẻ mê mang. 

 Tần Phong cau mày, sau một thoáng trầm tư, anh không khỏi cảm thấy hoảng sợ. 

 Giờ phút này, không ai biết được nỗi sợ tựa như trời nghiêng đất lở trong lòng anh. 

 Anh đưa mắt nhìn quanh, đập vào mắt hiển nhiên là một khoang xe đông đúc. 

 “Đây chẳng phải là chiếc xe lửa mà mình đã ngồi để đến Trung Hải học đại học năm 2010 sao?” 

 “Rốt cuộc đã xảy ra việc gì?” 

 “Chẳng phải sau khi chiến đấu chống lại Tam đại sát thủ Tiên Đế, mình và ả đê tiện kia đã đồng quy vu tận ư?” 

 “Sao vừa chớp mắt lại quay về chiếc xe lửa năm 2010 vậy chứ?” 

 “Chẳng lẽ… Mình không chết, mà sống lại một lần nữa rồi sao?” 

 Vô số suy nghĩ vụt qua trong đầu Tần Phong. 

 Sau nhiều lần xác nhận, trong mắt anh lóe lên một tia mừng rỡ khó thấy. 

 “Mình thật sự không chết, rõ ràng là mình đã tái sinh về địa cầu năm 2010”. 

 ... 

 Tần Phong, tự Cửu Trần. 

 Kiếp trước anh chính là cao thủ đứng đầu Tiêu Dao Tiên Tông, danh hào: Cửu Trần Tiên Đế! 

 Một kiếp trước đó, vào năm anh 28 tuổi thì gặp tai nạn xe cộ, người và xe cùng lao xuống biển. 

 Vì một lý do ngoài ý muốn nào đó mà anh rời khỏi Địa Cầu, đi đến một nơi có tên là Hằng Thiên Tinh Vực, từ đó bước chân vào con đường tu tiên. 

 Bởi vì có được tư chất hơn người nên anh được Tiêu Dao Tử - tông chủ đương thời của Tiêu Dao Tiên Tông – thu làm quan môn đệ tử trong một lần ông ấy đi vân du tứ hải, ban cho tên tự là: Cửu Trần. 

 Thiên phú không ai sánh bằng, lại có sự hậu thuẫn từ Tiêu Dao Tiên Tông với nguồn tài nguyên phong phú, thêm vào đó là sự cần cù, chăm chỉ, không một phút lơi lỏng, nên anh chỉ mất gần một ngàn năm đã đạt đến Độ Kiếp Kỳ, trở thành “Tiên Đế”. 

 Đương nhiên, có cái danh xưng “Tiên Đế” này là bởi vì suốt mấy mươi vạn năm qua, trong giới Tu Tiên chưa có một ai chính thức phi thăng thành tiên, nên dần dà, danh hào này được dùng để xưng những vị tu tiên bị mắc kẹt tại Độ Kiếp Kỳ. 

 Suy cho cùng thì cũng là một loại “tự dát vàng lên mặt mình”. 

 Phóng mắt khắp giới Tu Tiên trong suốt hàng trăm triệu năm qua, tốc độ tu luyện của Tần Phong cũng có thể xem như đứng đầu bảng. 

 Hơn nữa, anh có được chiến lực kinh người, tung hoành vô địch, đối chiến với cao thủ, thiên kiêu thuộc các tộc cùng tinh vực chưa từng bại trận. 

 Khiến cho danh hào “Cửu Trần Tiên Đế Tần Cửu Trần” vang dội khắp giới Tu Tiên. 

 Nhưng dù là một nhân vật kinh tài tuyệt diễm bực này thì cũng khó tránh khỏi âm mưu quỷ kế. 

 Nhất là bị tính kế bởi người mà anh yêu và tin tưởng nhất. 

 Tất cả cũng bởi Luân Hồi Châu – một món kỳ bảo Thiên Địa mà Tần Phong lấy được trong một lần vân du. 

 Truyền thuyết bảo rằng, chỉ cần tìm ra bí mật trong Luân Hồi Châu là có thể vũ hóa thành tiên, đạt đến cảnh giới vĩnh sinh. 

 Tần Phong chia sẻ bí mật này với người mà anh yêu nhất, đó là Phiêu Miểu Tiên Tử. 

 Trong suy nghĩ của anh, anh muốn cùng người mình yêu tìm hiểu bí mật của Luân Hồi Châu, mong muốn cả hai có thể cùng thành Tiên vĩnh sinh. 

 Đáng tiếc, tri nhân tri diện bất tri tâm. 

 Đối mặt với lực hấp dẫn cực lớn của cái gọi là “thành Tiên vĩnh sinh”, tình yêu bất giác trở thành trò cười. 

 Không hiểu vì sao Phiêu Miểu Tiên Tử lại không lựa chọn cùng Tần Phong giải mã bí mật thành Tiên vĩnh sinh, mà quyết định một mình độc hưởng. 

 Biết Tần Phong có chiến lực cực mạnh, là vô địch đương thời, Phiêu Miểu Tiên Tử quyết định âm thầm hạ độc anh. 

 Vì đảm bảo đạt được mục đích, ả ta còn mời ba vị thủ lĩnh của tổ chức sát thủ lớn thời bấy giờ là Sát Thần, Địa Ngục và Hoàng Tuyền ra tay. 

 Kết quả là Tần Phong mang trong mình kịch độc đại chiến cùng Tam đại sát thủ cấp bậc Tiên Đế, đến cuối cùng, cả ba lần lượt mất mạng dưới chiến lực dũng mãnh của anh. 

 Nhưng lúc này, Tần Phong đã như nỏ mạnh hết đà, nguyên thần tan rã, mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc. 

 Trong tình huống như vậy, Phiêu Miểu Tiên Tử đột nhiên ra tay đánh lén khiến Tần Phong vô pháp xoay chuyển trời đất. 

 Nhìn thấy nụ cười vì thực hiện được âm mưu trên mặt Phiêu Miểu Tiên Tử, trong cơn tức giận, Tần Phong quyết định tự bạo Nguyên Anh, đồng quy vu tận cùng ả ta. 

 ... 

 Nghĩ đến đây, trong mắt Tần Phong lóe lên sát ý khôn kể. 

 Anh tức giận siết chặt nắm đấm thì phát hiện một thân pháp lực đủ để hủy thiên diệt địa của mình giờ đã biến mất vô tăm. 

 Ngay cả thần thức vô cùng mạnh mẽ, có thể dò xét hết thảy trong trí nhớ cũng tan biến sạch sẽ. 

 “Chẳng lẽ đây là một giấc mộng?” 

 Tần Phong không khỏi nhíu mày, ánh mắt lộ vẻ suy tư. 

 Nếu nói là mộng thì đoạn ký ức suốt một ngàn năm kia quả thực quá rõ ràng và chân thật. 

 Đang lúc Tần Phong suy tư, anh đột nhiên phát hiện một thứ trong đầu mình… Luân Hồi Châu! 

 “Đây… Đây không phải mộng, là thật!” 

 Giờ phút này, ý thức của anh có thể “nhìn thấy” Luân Hồi Châu một cách rõ ràng. 

 Điều này cũng có nghĩa đoạn ký ức một ngàn năm kia không phải mộng, mà thật sự là kiếp trước của anh. 

 Tần Phong còn chưa kịp nghĩ xong thì xe lửa đã đến nhà ga. 

 Thấy vậy, anh thản nhiên đứng lên, kéo hành lý đi xuống xe. 

 Đứng giữa sân ga nhìn dòng người chen chúc, Tần Phong nở một nụ cười khó có thể thấy được, ánh mắt anh dần trở nên sắc bén, dường như có sao trời chiếu rọi. 

 “Nếu ông trời đã cho Tần Cửu Trần này sống lại một đời, vậy thì những món nợ… kiếp trước cũng đã đến lúc phải đòi lại rồi!” 

 “Ân nhân của Tần Phong này sẽ được báo đáp gấp trăm lần”. 

 “Mà kẻ địch sẽ phải chịu tra tấn ba đời”. 

 Dù đã qua ngàn năm, nhưng những chuyện xảy ra ở Địa Cầu trước đó vẫn luôn tồn tại trong tâm trí anh, chưa từng quên đi. 

 “Mẹ, cha, chị gái, em trai, còn có Tiểu Tĩnh, anh đã về rồi đây…” 

 “Đúng rồi, còn có những kẻ thù năm xưa, Tần Cửu Trần này đã về rồi…” 

 Anh ngẩng đầu nhìn thẳng về phía trước, trong đôi mắt kiên nghị vụt qua một tia sáng chói. 

 ... 

 Tần Phong sinh ra trong một gia đình nhà nông rất đỗi bình thường, ba đời tổ tiên nhà anh đều là nông dân. 

 Cũng may Tần Phong là một người rất cần cù, siêng năng lại chịu được gian khổ, nên thành tích tốt nghiệp Trung Học của anh không tệ lắm, thuận lợi thi đỗ vào đại học Trung Hải. 

 Đây cũng coi như một niềm an ủi đối với cha mẹ anh. 

 Sau khi vào đại học, Tần Phong gặp phải cô gái đầu tiên khiến anh rung động: Âu Dương Tĩnh. 

 Tiếc là khi hai người vừa xác định mối quan hệ thì người của gia tộc Âu Dương đã mạnh mẽ ngăn cách. 

 Tất cả những việc này khởi nguồn từ một kẻ theo đuổi Âu Dương Tĩnh, là Vương Học Bân. 

 “Vương Học Bân, nếu mình không nhớ lầm thì hiện tại tên này đang học đại học năm 3 thì phải? Nghe đồn nhà họ Vương là gia tộc giàu nhất Trung Hải…” 

 Nghĩ đến Âu Dương Tĩnh, Tần Phong chợt nhớ đến “tình địch” kiếp trước của mình. 

 Vương Học Bân, con trai nhà giàu nhất Trung Hải, việc kinh doanh của gia tộc bọn họ trải rộng trên các lĩnh vực bất động sản, ẩm thực, giải trí,… 

 Một số lãnh đạo Tỉnh cũng không dám khinh thường thế lực của nhà họ Vương. 

 Kiếp trước, Vương Học Bân thấy Tần Phong và Âu Dương Tĩnh ngày càng thân thiết, bèn đem quan hệ của hai người họ tiết lộ cho người nhà cô. 

 Chỉ một câu nói nhưng Tần Phong lại không hề có lực chống trả, mối quan hệ vừa được xác định của hai người họ buộc phải tách ra. 

 Biết làm sao được, bởi khi đó Tần Phong hoàn toàn không sánh được với Vương Học Bân. 

 Mà từ đầu đến cuối, Vương Học Bân cũng chẳng để tâm đến Tần Phong. 

 Trong mắt gã, một kẻ chẳng có lai lịch gì vốn không đủ tư cách làm đối thủ của gã. 

 Thế nhưng tính cách Âu Dương Tĩnh khá là cương quyết, hơn nữa cô yêu Tần Phong, dù bị gia tộc ép buộc phải chia tay với anh, cô cũng không thèm ngó ngàng đến Vương Học Bân. 

 Khi Âu Dương Tĩnh nói rõ ra rằng mình chỉ yêu Tần Phong, Vương Học Bân nổi điên lên, không cách nào áp chế được lửa giận trong lòng. 

 Vì lẽ đó, gã không chút đắn đo trút cơn thịnh nộ của mình lên người Tần Phong. 

 Chính vì vậy mà cuộc sống đại học của Tần Phong trôi qua vô cùng thê thảm. 

 Hễ có ai hơi thân thiết với anh một chút là sẽ bị Vương Học Bân cảnh cáo. 

 Có thể nói, thời đại học, Tần Phong hệt như một tên ôn thần, những người khác đều sẽ tự động cách xa anh. 

 Sau khi tốt nghiệp, Tần Phong đi khắp nơi tìm việc, lúc nào cũng gặp phải trắc trở, hiển nhiên, tất cả những việc này cũng đều liên quan đến Vương Học Bân. 

 Ngoài việc đó ra, phải kể đến chuyện cha mẹ Tần Phong, ông bà dùng số vốn tích góp hơn nửa đời người để mở một tiệm tạp hóa, nhưng lại vì một vài nguyên do không rõ mà từ từ suy sụp. 

 Nhìn thấy tâm huyết nửa đời của mình mất sạch, cha mẹ Tần Phong bệnh nặng một trận. 

 Ở kiếp trước, Vương Học Bân đã từng nói một năm một mười về những chuyện này cho Tần Phong nghe. 

 Theo lý lẽ của gã, gã muốn Tần Phong phải hối hận khi sinh ra trên đời này mà dám đối địch với gã. 

 Bị Vương Học Bân phá rối nên ở kiếp trước, tình yêu và cả sự nghiệp của Tần Phong đều thất bại, đến năm 28 tuổi anh vẫn chưa có người yêu. 

 Thậm chí, sau đó anh còn gặp phải tai nạn giao thông một cách khó hiểu, nếu không phải do cơ duyên trùng hợp đi vào giới Tu Tiên, chỉ sợ anh đã mất mạng trên biển rồi. 

 Hiện tại coi như anh cũng đã sống hơn một ngàn năm, có rất nhiều chuyện cũng đã sớm nhìn thấu. 

 Nhớ lại vụ tai nạn ở kiếp trước, e rằng đó không phải chuyện ngẫu nhiên. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!