Lọc Truyện

Lỡ Ngủ Với Tổng Tài

Chương 60: Lòng tiểu nhân đo bụng quân tử

Sắc mặt Lăng Hàn trầm xuống, ngữ khí lại không gợn sóng"

"Cậu nói rằng buổi tiệc liên hoan của bộ phận kế hoạch đều là những người độc thân của phong ban họ."

"Mười người trong bộ phận kế hoạch thì chín người độc thân, ngoại trừ một số giám đốc lớn tuổi và đã có gia đình, không tham gia loại hoạt động này. Xem ra hầu hết đều đã đi rồi, còn có người đã có gia đình nhưng tất cả đều đi cho vui."

Công việc của bộ phận kế hoạch Hoan Ngu từ trước đến giờ luôn nặng nhọc, một tuần có năm ngày đều tăng ca, có khi thứ bảy một cuộc điện thoại gọi anh ta trở về, cho dù ở nước ngoài anh ta cũng phải lập tức mua vé máy bay trở về, cường độ làm việc như vậy dẫn đến tỷ lệ nam nữ trong bộ phận bị rối loạn nghiêm trọng, cho dù mỗi năm đều vẫy tay chào nữ nhân viên, có thể chịu đựng được nửa năm đều chỉ đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa sau này nếu kết hôn sinh con, cũng gần như phải từ chức.

Cường độ làm việc lớn, bộ phận lập kế hoạch lại được trời ban cho trọng trách, Hoan Ngu đặc biệt thiết lập một tầng lầu cho bọn họ làm việc, nói dễ nghe là độc lập không bị bên ngoài quấy nhiễu, nhưng thật sự đến thực tế, đó chính là cô gái muốn qua lại với bộ phận khác đều là khó khăn hơn.

Cường độ làm việc lớn, bộ phận lập kế hoạch lại được trời ban cho trọng trách, Hoan Giải đặc biệt thiết lập một tầng lầu cho bọn họ làm việc, nói dễ nghe là độc lập không bị bên ngoài quấy nhiễu, nhưng thật sự đến thực tế, đó chính là cô gái muốn thông đồng với bộ phận khác đều là khó khăn hơn.

"Tổng giám đốc Đinh của thế kỷ hoàng kim có gọi điện thoại vào buổi chiều không?"

"À." Kiều Mộc hơi sửng sốt, không hiểu nói như thế nào mà từ chuyện của công ty đột nhiên nói chuyện của khách hàng, nhưng anh ta ở bên cạnh Lăng Hàn nhiều năm, phản ứng coi như là luyện ra, vội vàng nói: "Gọi tới ba cuộc điện thoại, một trợ lý gọi đến xác nhận bữa tối ngày mai, hai người gặp mặt sau."

"Gọi cho ông ta để giải thích rằng tôi có việc phải làm vào ngày hôm nay, bữa cơm đổi thành tối nay."

Thế kỷ hoàng kim muốn gia cổ phần Hoan Ngu, tổng giám đốc Đinh của bọn họ hận không thể một ngày gọi mười cuộc điện thoại cho Hoan Nhan, Lăng Hàn có ý hợp tác với bọn họ, dù sao Thế kỷ hoàng kim lực lượng tài chính vô cùng lớn, chỉ là gần đây sự thèm muốn của bọn họ bị đình chỉ không được thể hiện.

"Tổng giám đốc Lăng, cái này sợ là không phù hợp với bên kia."

Kiều Mộc  lộ ra vẻ khó xử, chuyện đã hẹn trước, không thể thay đổi thời gian như vậy.

"Nói Thịnh An Nhiên đến."

Lăng Hàn liếc nhìn Kiều Mộc một cái, đã từ trên ghế đứng lên bắt đầu mặc áo khoác, cũng không cho anh ta không gian phản bác.

Nghe được tên Thịnh An Nhiên, sắc mặt Kiều Mộc cứng đờ, trong ánh mắt hiện lên một tia khác thường, vội vàng gật đầu, gọi điện thoại.

Tổng giám đốc Đinh của Thế kỷ hoàng kim đối với Thịnh An Nhiên có tình ý, đây là chuyện mọi người đều biết.

Mặc dù chuyện giữa Thịnh An Nhiên và Lăng Hàn náo loạn đến mức mọi người đều biết, nhưng dù sao một người là minh tinh giải trí, một người là đại lão tập đoàn tài chính, loại chuyện này Lăng Hàn chiếm ưu thế chủ động tuyệt đối, nếu anh không chủ động thừa nhận thân phận của Thịnh An Nhiên trước mặt mọi người, vậy cũng đủ để chứng minh anh chưa thật sự đem người con gái này để ở trong lòng, tự nhiên cũng không tránh khỏi người ngang tài ngang sức với Lăng Hàn theo đuổi.

Tổng giám đốc Đinh thăm dò vài lần, trong lòng đã hiểu rõ, Lăng Hàn đối với Thịnh An Nhiên chẳng qua chỉ là gặp dịp diễn trò, người phụ nữ nhìn không thấu, ông ta cùng là đàn ông, liếc mắt một cái liền thấy rõ.

Nhà hàng Nhật hạng sang,

Diệp Hoan Nhan kéo Quý Tiêu Nguyệt đã uống đến chóng mặt, ánh mắt ý bảo cô ta không nên uống nữa.

"Này, Thư ký Diệp, tôi kính cô một ly, đồng nghiệp lâu như vậy, dường như vẫn là lần đầu tiên thấy cô đi ăn tối với chúng tôi."

Nâng ly rượu lên là Tiểu Ngô quản lý ngồi đối diện Diệp Hoan Nhan, cũng là anh liên tục mời rượu, lúc này mới khiến Quý Tiểu Nguyệt uống thành như vậy.

"Tất cả đều nói Nhan Nhan không uống rượu, chén này vẫn là tôi thay cô ấy uống." Quả nhiên, Quý Tiêu Nguyệt lại là một bộ dạng nghĩa hiệp, tiến lên chộp lấy chén rượu, Diệp Hoan Nhan vội vàng ngăn lại, trong nháy mắt đoạt lấy chén rượu, Quý Tiêu Nguyệt liền ngã xuống thảm sàn Tatami.

Quản lý Tiểu Ngô đẩy kính trên sống mũi, mỉm cười:

"Thư ký Quý dường như uống quá nhiều rồi, vẫn là uống ít chút, tôi chỉ muốn kính thư ký Diệp một ly chén rượu mà thôi, sẽ không có vấn đề gì, nồng độ rượu sake thấp."

Lúc anh ta nói lời này, còn nháy mắt với mấy nữ thực tập sinh bên cạnh Diệp Hoan Nhan.

Mấy cô gái hoàn toàn không giống như Diệp Hoan Nhan cho là ngây thơ ngây thơ, ai nấy đều có thể nói chuyện thiện ý, nhất là cô gái tên Tiểu Tuyết ngồi bên cạnh Diệp Hoan Nhan, nâng ly rượu cười vô cùng sáng lạn.

"Nếu thư ký Diệp thật sự không thể uống, vậy chén rượu này tôi sẽ thay thư ký Diệp uống."

Diệp Hoan Nhan nhướng mày, để thực tập sinh mới uống rượu, nếu truyền đến công ty, chỉ sợ chưa qua đêm nay sẽ truyền tới tai tất cả mọi người, nói diệp Hoan Nhan cô khi dễ thực tập sinh mới.

"Không cần, như vậy, Tiểu Nguyệt uống quá nhiều, tôi phải đưa cô ấy trở về trước, chén rượu này tôi uống, được coi là cái lễ cho tất cả mọi người, không thể chơi với các người cho đến khi kết thúc."

Diệp Hoan Nhan nâng chén rượu lên, ngữ khí lễ phép lại khách sáo.

So với những chuyện sẽ xảy ra, thậm chí có mấy thực tập sinh đã đi nhà vệ sinh với phó tổng đối diện không biết đã làm chuyện gì không thể nhìn thấy người khác, dùng sự nghiêm cẩn ngốc nghếch cũng không đủ để hình dung.

Quản lý Tiểu Ngô vẫn chưa ngăn cản, trơ mắt nhìn Diệp Hoan Nhan uống một chén rượu sake.

"Được chứ!" Diệp Hoan Nhan buông chén rượu xuống, mặt không đổi sắc nhìn quản lý Tiểu Ngô.

Tửu lượng của cô cũng không tệ, nhất là mấy năm nay đi theo Lăng Hàn tham dự không ít yến hội, lấy thân phận thư ký cùng những người đó lá mặt lá trái, thay mặt uống rượu không ít, cô đã uống đủ rượu rồi, nên bây giờ nhìn thấy rượu liền cảm thấy buồn nôn, nhất quyết không uống khi không cần thiết.

"Tửu lượng tốt, còn nói không biết uống rượu, tôi thấy tư thế này của thư ký Diệp, chỉ sợ là ngàn chén không say đi."

Diệp Hoan Nhan khách sáo cười, cúi đầu đỡ Quý Tiêu Nguyệt:

"Rượu cũng đã uống, cả hai chúng tôi đi trước đây, cảm ơn những người quản lý đã hiếu khách."

Rượu qua ba tuần, các quản lý ở đây đều tìm được đối tượng săn bắn, cũng nhao nhao đứng dậy, chuẩn bị theo lời này của Diệp Hoan Nhan cùng nhau rời khỏi hiện trường.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!