Lọc Truyện

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

"Anh tưởng bà đây muốn gặp anh chắc?" Lâu Doanh nhìn xuống phía dưới của Vạn Nhất, chợt cô ta nhớ ra: "Sớm muộn bà đây cũng đạp gãy ba cái chân của anh." 

"Nó đầu trêu ghẹo gì đến cô, cô Lâu đây nhớ nó đến vậy, chẳng lẽ đang có suy nghĩ linh tinh gì với nó hả?" Vạn Nhất chợt như tỉnh ngộ: "À! Tôi hiểu rồi, cô Lâu đây đuổi cùng giết tận tôi như vậy, là bởi vì thích tôi rồi đúng không?" 

"Tôi thèm vào, bà đấy thích anh? Đúng là không biết xấu hổ, anh thử nói lại câu đó tôi nghe xem, có tin giờ tôi đánh gãy ba chân anh không?" Lâu Doanh siết chặt nắm tay, bộ dạng như muốn đánh nhau. 

Cô ta chưa từng bị người khác trêu tức tới mức này. 

Vạn Nhất vội vàng nói: "Đây là thang máy, tôi không muốn lấy mạng đổi mạng, chứ không người khác nhìn vào lại nghĩ hai chúng ta chết vì tình đó." 

Ba chữ "chết vì tình" thành công dập tắt được lửa giận đang cháy bừng bừng trong lòng Lâu Doanh. 

Cô ta cũng không muốn dây dưa với Vạn Nhất. 

Thang máy tới nơi rồi, cửa vừa mở ra, hai người bọn họ đã vô cùng ăn ý bước ngay ra ngoài, sau đó thì bị kịch ập đến, cả hai bị kẹt ở cửa ra. 

Lâu Doanh tức giận: "Tôi ra trước, anh lui lại." 

Vạn Nhất không chịu: "Ai bảo cô mập như vậy, vấn đề nằm ở cô đó, mau lùi lại đi." 

"Bà đây mập chỗ nào, thân hình cân đối theo tỷ lệ chuẩn đó." Lâu Doanh không phục, bèn ưỡn ngực ra đốp lại. 

Bởi vì chênh lệch chiều cao, cộng thêm không gian đứng vô cùng chật chội, Vạn Nhất chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể dễ dàng nhìn thấy... 

Người nào đó vốn độc thân lâu năm giờ lại cảm thấy có chút không được tự nhiên, tại anh ta lập tức hơi hơi nóng lên. 

Sống đến nay là ba mươi tuổi đầu, nhưng đây lại là lần đầu tiên anh ta thân mật với một người phụ nữ tới vậy. 

Vạn Nhất ho khan một tiếng: "Mông hơi to đấy." 

Lâu Doanh giơ nắm đấm lên, Vạn Nhất lập tức bày ra dáng vẻ sợ sệt, lùi lại phía sau: "Nhường phụ nữ trước." 

"Hừ." Lâu Doanh kiêu ngạo như một bà hoàng. 

Vạn Nhất cười bất lực: "Vì phụ nữ với tiểu nhân đều khó ưa như nhau." 

Hai người bọn họ một trước một sau đi tới bãi đỗ xe, Vạn Nhất lái chiếc xe thể thao của mình, Lâu Doanh thiếu điều muốn ói ra tại chỗ: "Thật sự không biết người của Ám Dạ các anh quá tự tin hay là quá ngông cuồng nữa, trên đường đầy rẫy kẻ thù, thế mà còn dám lái xe thể thao mui trần đi nghênh ngang khắp nơi được, không sợ có ngày chết phơi thây ngoài đường hả?" 

Vạn Nhất lên xe, nở một nụ cười đầy khiêu khích: "Tôi đây cũng không phải dạng tay lái tầm thường, đợi một ngày nào đó cô đuổi được tôi trên đường thì tôi sẽ cho cô lĩnh hội một chút." 

"Bà đây không rảnh." Lâu Doanh lên xe của mình, khởi động rồi đạp chân ga rời khỏi. 

Cô ta sẽ không bị mắc lừa đâu. 

Vạn Nhất mỉm cười, anh ta liếc xem Lâu Doanh lái xe về hướng nào, nhất thời nghĩ lại cảnh tượng lúc nãy giữa hai người trong lòng bỗng xuất hiện cảm giác khó tả... 

Tô Yên thật sự không chống đỡ thêm được nữa, cô vẫn ngồi ở cạnh mép giường, chợp mắt một lúc. 

Hạ Phi rất có tâm đắp cho mẹ một cái chăn. 

Buổi chiều Lục Cận Phong mới tỉnh lại, Tô Yên vô cùng mừng rỡ, vượt qua được ranh giới sống chết, khoảng cách giữa bọn họ đã có vẻ gần gũi với nhau hơn, ngay cả những vướng mắc lúc trước cũng không còn nữa. 

"Lục Cận Phong, anh không sao chứ? Vẫn ổn chứ? Có thấy không khỏe chỗ nào không? Em gọi bác sĩ tới khám cho anh?" 

"Anh không sao? Còn em?" 

Giọng Lục Cận Phong có chút khàn. 

"Em cũng không sao, đợi chút, em đi lấy cho anh cốc nước." Tô Yên di chuyển xe lăn đi rót nước. 

Vừa rót nước, cô vừa nghe thấy tiếng Lục Cận Phong nói: "Yên Yên, sao tối rồi em không bật đèn lên?" 

Nghe xong, Tô Yên nhìn vào mắt Lục Cận Phong: "Bây giờ là ban ngày mà, Lục Cận Phong, mắt của anh sao vậy?" 

Lục Cận Phong bất giác nắm chặt ga trải giường, sững người lại. 

Mắt anh... không còn nhìn thấy gì nữa rồi. 

Trước lúc Lục Cận Phong hôn mê, anh cảm nhận được khóe mắt mình bị tấn công rất mạnh. 

Tô Yên di chuyển xe lăn tới bên cạnh Lục Cận Phong, cô nắm chặt tay anh rồi nói: "Anh đừng lo, chắc chỉ là tạm thời thôi, để em đi tìm bác sĩ." 

Tô Yên ra ngoài tìm bác sĩ, Lục Cận Phong thử dụi mắt nhưng trước mắt anh vẫn chỉ là một màu đen. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!