Lọc Truyện

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Dứt lời, Tô Yên vội chạy tới chỗ Lục Cận Phong, ánh mắt cô hiện lên sự lo lắng: "Lục Cận Phong, Lục Cận Phong, anh nghe em nói không?" 

Lục Cận Phong không có chút phản ứng, Tần Nhã Hân cũng lộ vẻ sốt ruột: "Cận Phong, anh tỉnh lại đi, Cận Phong." 

"Cậu ơi, giúp cháu đưa anh ấy tới bệnh viện." Tô Yên nhìn Lệ Quốc Minh. 

Một mình Tô Yên không đỡ nổi Lục Cận Phong dậy. 

"Được." 

Lệ Quốc Minh vội vàng đi tới, giúp Tô Yên đỡ Lục Cận Phong dậy. 

"Tiểu Yên." Tần Chấn Lâm nhìn Tô Yên, ông ta có hàng ngàn lời, hàng vạn suy nghĩ muốn nói với cô, nhưng do dự một lúc lâu, ông ta mới nói ra được một câu. 

Lúc này tâm trạng Tô Yên đang cực kỳ tệ, sắc mặt của cô cũng vì thế mà trắng bệch đi mấy phần, đôi môi hơi hơi tím, cộng thêm việc Lục Cận Phong đang bị thương, cho nên ánh mắt cô lại càng lạnh lùng đáng sợ hơn. 

"Ông chủ Tần, sao, ông thật sự muốn tôi và Lục Cận Phong chết tại đây mới vừa lòng?" 

"Không, không phải." Tần Chấn Lâm vội giải thích, ông ta sợ bị Tô Yên hiểu lầm, một Tần Chấn Lâm ngông cuồng tự cao tự đại trước đây, lúc này đứng trước Tô Yên, ông ta lại có vẻ dè dặt khúm núm: "Tiểu, Tiểu Yên, cô không sao chứ, có bị thương chỗ nào không?" 

"Tô Yên tôi mạng lớn, vẫn còn nguyên vẹn đứng tại đây." Giọng điệu Tổ Yên vô cùng lạnh lùng: "Nếu Lục Cận Phong có chuyện gì thì tôi nhất định sẽ tìm ông chủ Tần đây để tính sổ." 

Tần Chẩn Lâm trông thấy ánh mắt căm hận của Tổ Yên, ông ta lại chợt nhớ đến hình ảnh năm đó của Lệ Uyển. 

Năm đó lúc Lệ Uyển rời khỏi Địa Sát, bà ấy cũng nhìn ông ta bằng ánh mắt này, nói một câu: "Tránh ra!" 

Lúc này, Tô Yên nhìn Tần Chẩn Lâm đứng như trời trồng trước mặt, cô bèn nói một câu giống y hệt: "Tránh ra!" 

Cùng một câu nói, cùng một giọng điệu. 

Tần Chấn Lâm run rẩy trong lòng, bèn nhanh chóng tránh sang một bên. 

Năm đó, ông ta cũng tránh ra như thế này, để Lệ Uyển rời đi. 

Lúc này, Chu An hớt hải chạy tới: "Ông chủ Tần, Vạn Nhất của Ám Dạ tới." 

Vừa dứt lời, Vạn Nhất đã từ bên ngoài xông vào, anh ta nhìn thấy Lục Cận Phong đang được Tô Yên và Lệ Quốc Minh đìu, bèn lo lắng nói: "Đại ca." 

Tô Yên nói: "Đưa tới bệnh viện trước đã." 

"Được." 

Vạn Nhất trực tiếp công Lục Cận Phong rồi đi ra ngoài, Lâu Doanh và Bạch Phi Minh cũng vừa chạy vào tới nơi, nhìn thấy mọi người đang đi ra ngoài thì nhất thời đơ ra. 

Lệ Quốc Minh nói một câu: "Lâu Doanh lái xe đi." 

Lâu Doanh đỗ xe trước cửa nơi Lệ Quốc Minh đứng, mấy người đỡ Lục Cận Phong vào trong xe, Tần Nhã Hân và Tần Nhã Đan đang định đi cùng, Tô Yên chỉ lạnh lùng nói một câu: "Lâu Doanh, cản người lại." Sau đó cô vào thẳng trong xe, đóng cửa lại. 

Lâu Doanh và Bạch Phi Minh đứng mỗi người một bên, Tần Nhã Hân với Tần Nhã Đan có muốn đi cũng không được. 

Lục Cận Phong được đưa tới bệnh viện gần đó nhất, sau đó lại được đưa vào phòng phẫu thuật, còn Tô Yên cũng đi là kiểm tra tổng hợp, nhận được kết quả không có vấn đề gì, cô mới thở phào nhẹ nhõm. 

Cô có thể gặp chuyện, nhưng các con của cô thì không thể gặp nguy hiểm được. 

Cho dù không bị làm sao nhưng bác sĩ vẫn yêu cầu cô phải nằm nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. 

Trong lòng Tô Yên không giây phút nào cô không lo lắng cho Lục Cận Phong, cô ngồi lên xe lăn, muốn tới phòng phẫu thuật thăm anh. 

"Mę oi." 

Hạ Phi và Hạ Vũ, Hạ Huy lon ton chạy tới. 

" Mẹ ơi, mẹ không sao chứ, có bị thương chỗ nào không ạ?" Hạ Phi vô cùng lo lắng, cậu bé thấy mẹ ngồi xe lăn thì lại càng lo hơn. 

"Mẹ không sao, Tô Yên vuốt vuốt má Hạ Phi, cô nhìn gương mặt con trai mình, trái tim đang hoảng loạn mới có thể bình yên hơn đôi chút. 

Hạ Phi lại hỏi: "Thế còn đại ca Lục?" 

"Vẫn ở trong đó." Vạn Nhất nhìn Lệ Quốc Minh đang đứng một bên: "Ông chủ Lệ, sao đột nhiên Tần Chấn Lâm lại tha cho đại ca với chị Tô vậy?" 

Suốt đường đi Vạn Nhất cứ cảm thấy kỳ lạ, lúc nãy khi bọn họ rời đi, Tần Chấn Lâm cũng không hề ngăn cản. 

Lâu Doanh và Bạch Phi Minh cũng thấy tò mò, hai người họ đồng loạt nhìn Lệ Quốc Minh. 

Lệ Quốc Minh nhìn sang Tô Yên, thấy cô vẫn luôn hướng mắt về phái phòng phẫu thuật, ông ta mới nửa đùa nửa thật nói: "Trải qua cuộc đàm phán suốt một đêm với tôi, Tần Chấn Lâm mới để Tiểu Yên đi." 

Lâu Doanh nói: "Cậu, chẳng lẽ cậu đã cắt đất để bồi thường cho bọn họ?" 

Lệ Quốc Minh lườm cô ta một cái, bí ẩn nói: "Một phần cũng không cho, Tần Chấn Lâm sợ là sợ Thiên Lang của chúng ta cho nên mới thả người, cậu đã nói rồi, chỉ cần cậu xuất ngựa thì nhất định sẽ đem Tiểu Yên trở về mà." 

Lời này, ai mà tin được? 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!