Khi vẫn đang tìm kiếm đáp án của mình, Từ Phương một tay lơ lửng nhẹ nhàng vung lên,toàn bộ âm linh được thả ra từ trong kiếm cốt đều trở nên vỡ nát, từ đó cũng kết thúc thống khổ một đời của bọn họ.
Duy nhất chỉ có để lại tàn hồn của Linh Quân, trôi nổi trước mặt mình.
"Tông chủ, phải thoát ly kiếm cốt thôi, thời gian của ta cũng không còn nhiều, xem ra chúng ta không có cơ hội ôn lại chuyện cũ, nhưng có một bí mật cực kỳ quan trọng, tôi nhất định phải nói cho ngài."
"Mười ngàn năm trước, Tam Thiên Đạo châu* đưa ra một bí mật lớn kinh thiên động địa, lúc ấy bao gồm Thiên Lam Tông của chúng ta ở trong bảy đại lục truyền thừa, đều có truyền nhân thấy tận mắt bí mật lớn này của Tam Thiên Đạo đưa ral
*Châu: Đơn vị hành chính thời xưa, tương đương với tỉnh
Từ đó đến khoảng giữa năm 200, gần như bảy tông môn lớn đều bị tiêu diệt hết, mà tất cả người kế thừa đã trải qua sự thay đổi kinh ngạc này, toàn bộ đều đã không còn, người may mắn sống sót duy nhất chỉ còn lại đồ đệ của ngài!
Sau khi nghe được chuyện này, Từ Phương cực kỳ biến sắc, Hoàng Thiên cũng như chết lặng!
"Không ngờ lại có cả loại chuyện thế này, vậy ngươi có thể biết bí mật của Tam Thiên Đạo châu rốt cuộc là gì không?"
Linh Quân lắc đầu, gương mặt bất đắc dĩ. "Chuyện còn lại chỉ có thể nhờ vào chính ngài đi tìm, tôi chỉ có thể cùng ngài tới đây thôi!"
Từ Phương có ý đồ giữ lại, từ từ dò xét ra tay muốn bắt được linh hồn Linh Quân, nhưng hẳn cuối cùng vẫn bị thất bại, linh hôn ngọn nguồn bị nhốt quá lâu, đã mất đi kiếm xương chỉ lực sau khi áp chế, bị diệt vong là điều chắc chản rồi.
"Tông chủ, sứ mệnh của tôi đã hoàn thành, đời này có thể làm thủ hạ của ngài, tôi chết cũng không tiếc!"
Giờ phút này, nội tâm Từ Phương có một cảm giác hơi đau nhói, nhưng hắn hiểu được, đây chính là vận mệnh của hắn, không ai có thể thay đổi, trên thế giới này, có một số việc không phải là chỉ cần có được thực lực cường đại thì có thể thay đổi được tất cả, mỗi người đều có một vận mệnh khác nhau, khi sứ mệnh hoàn thành, vận mệnh đi đến điểm cuối, chính là một đoạn duyên phận kết thúc.
"Thật có lỗi, có lẽ ta cũng không thể giữ lại sinh mạng của ngươi, nhưng ta có thể báo thù cho người, ta hứa với ngươi là sẽ lấy linh hồn của người đã cầm tù ngươi chém thành muôn mảnh, báo thù cho ngươi!"
Từ Phương cho tới bây giờ là một người nói được được người, huống hồ chính mình vốn có thực lực cường đại, hắn muốn chém muốn giết trước mặt tên giáo chủ này, thì cũng chỉ giống như giãm chết một con kiến mà thôi.
"Ngươi còn có lời gì muốn nói ? Ta đảm bảo đây là lần cuối cùng ngươi được mở miệng nói chuyện.”
Giọng nói của Từ Phương lạnh lùng tới cực điểm, màu xanh trong ánh mắt cũng dần dần biến mất, thay vào đó là một loại hình ảnh như đang muốn thiêu đốt, không thể kháng cự được.
Giáo chủ giống như cũng cảm nhận được loại điều đó, hẳn theo bản năng đem kiếm cốt một lần nữa cảm vào trong cơ thể mình, bộc phát ra trạng thái đỉnh cao nhất của chính mình .
"Nếu vận mệnh đã để ngươi và ta gặp nhau, như vậy thì sau khoảnh khắc này, phân thẳng bại đi! Ta ngược lại muốn xem xem, thượng thiên đối với ta rốt cuộc là có công bằng hay không, một khi ta đột phá Động Thiên cực hạn, ta có cả trăm cách chém người thành muôn mảnh!"
Từ Phương không thèm để ý hẳn nói gì, hai tay đã bắt đầu ngưng tụ linh lực cường đại vô cực.
Đột nhiên, phía sau Từ Phương từ từ ra một ánh kiếm to lớn vô cùng sáng chói, giáo chủ cũng sử dụng Băng Thiên Công của chính mình đẩy đến cực hạn, một vách ngăn cực đại từ từ hiện lên ở đỉnh đầu phía trên của mình, mưu tính dựa vào công pháp này ngăn cản sức mạnh tuyệt diệt của Từ. Phương.