Lọc Truyện

Lam Nguyệt Chiến Thần - Lâm Dạ (FULL)

"Nhưng trong mắt của ta, cũng chỉ là sắt vụn thôi..."

"Ta đi trước một bước nhé, ngươi tiếp tục chậm rãi mà bò đị"

Nói xong, hắn lại hóa thành một tia chớp màu tím, chạy như điên!

"Lâm Dạ, tên tiểu súc sinh nhà ngươi này, dám nhục mạ ta à?”

Diệp Thanh Vân giật mình, tức giận hét to: "Ta muốn đem ngươi..."

Hảẳn còn chưa nói hết câu, thì phía sau lại có một cơn cuồng phong nữa ào đến.

Tốc độ của Cơ Vân Tiêu lao như một cơn lốc, bay qua Diệp Vân Tiêu.

"Ngươi...

Diệp Thanh Vân sững sờ nhìn về phía hẳn, ánh mắt đã có chút đờ đẫn

Cơ Vân Tiêu nghe thấy vậy liền dừng lại, quay đầu chắp tay.

"Tại hạ Cơ Vân Tiêu, Diệp huynh khách sáo rồi, ta đi trước một bước đây, ngươi nghỉ ngơi một lát nhé."

Dáng người hắn ta lao nhanh về phía đỉnh núi.

Trong chớp mắt, hai người đã xông lên góc rẽ của đỉnh núi, bóng người người biến mất không thấy nữa.

Vẻ mặt Diệp Thanh Vân dữ tợn nói: "Lũ chó mèo này mà cũng dám chà đạp ta sao hả?"

"Bổn công tử là thiên tài của Diệp gia, sao lại để bọn nhà quê này hạ thấp mình như thế được chứ!"

Dưới chân hẳn rung rung! Dưới chân Diệp Thanh Vân bỗng nhiên sáng chói lên, càng ngày càng sáng, trận phù trong nháy mắt đã rộng hơn gấp hai lần!

"Lão tử liều đến nỗi linh khí này báo hiệu hỏng đi chăng nữa, cũng phải đạt được vị trí đầu bảng!"

Theo tiếng gào thét đó, tốc độ của Diệp Thanh Vân nhanh gấp hai lần, lao nhanh về phía trước.

Chưa tới thời gian uống cạn một chén trà, hắn đã vọt tới bên cạnh Cơ Vân Tiêu rồi!

"Cơ Vân tiêu đúng không? Loại dân thường không có lai lịch như ngươi, làm sao mà thẳng được ta?”

Diệp Thanh Vân đắc ý cười to, cơ thể lại vọt lên trước, đuổi theo hướng của Lâm Dạ.

"Tên này điên rồi sao?"

Bước chân của Cơ Vân Tiêu chậm dần, chăm chú nhìn bóng lưng Diệp Thanh Vân.

Lúc này, Diệp Thanh Vân đã vọt tới trước người Lâm Dạ, cười to một cách điên cuồng: "Lâm Dạ, dựa vào ngươi mà cũng muốn đấu với ta à?"

"Nói cho ngươi biết, vị trí đứng đầu cửa ải thứ nhất này, chắc chắn là của taI"

Hắn cúi người vọt lên trước, trong nháy mắt đã vượt qua Lâm Dạ.

“Nhanh thật!"

Lâm Dạ dừng bước, thở hổn hển chửi thề vài câu, rồi nhìn Về phía đỉnh núi.

Ba người cách đỉnh núi, không còn xa nữa. Đây, là lần xông pha cuối cùng rôi!

"Tên họ Diệp này, không biết đã dùng cách gì, mà nhanh hơn ta gấp mấy lần liền!"

Lông mày Lâm Dạ nhíu chặt lại, suy nghĩ đối sách.

"Diệp Thanh Vân là vượt xa hơn cả sự chuyển động bình thường của linh khí, như vậy sẽ tổn hại rất lớn đối với linh khí, có thể dẫn đến việc hỏng linh khí."

Cơ Vân Tiêu người nhẹ nhàng phi đến, trầm giọng nói: "Hắn liều mạng như vậy, chúng ta không thể thẳng được hẳn đâu."

Ánh mắt Lâm Dạ khựng lại: "Cũng không phải là không có cách..."

Sắc mặt Cơ Vân Tiêu khẽ giật mình, hỏi: "Cách gì vậy?"

Lâm Dạ cười nói: "Ta là đoàn thể võ giả, ưu thế tốc độ đến từ công pháp đoàn thể, chỉ cần công pháp đột phá, là có thể thẳng hắn!"

Cơ Vân Tiêu mỉm cười nói: "Lâm huynh, lẽ nào ngươi đang nói đùa sao?"

"Nhiều nhất trong thời gian nữa nén nhang nữa là có thể hẳn sẽ leo được lên đỉnh núi, trong thời gian ngắn như vậy sao. ngươi có thể đột phá được công pháp nhất trọng?”

Lâm Dạ hơi ngẩng đầu, duỗi ra ba ngón tay, tự tin cười nói: "Ba bước là đủ!"

Cơ Vân Tiêu hơi nhíu mày, khuôn mặt lộ ra vẻ không tin nổi.

Lâm Dạ hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên một luồng ánh sáng màu lam, cơ bắp trên người căng cứng lại.

'Từ mấy ngày trước, Lâm Dã sớm đã cảnh giác mấu chốt của Bất Hủ Bôn Lôi Quyết tầng thứ nhất, nên sau khi cố ý học { Kim Băng Lăng Vân Thuật ), lại càng thêm giác ngộ.

Khoảng cách của hẳn và sự đột phá, chỉ cần thời cơ mà thôi!

Bây giờ, cơ hội đang ở trước mắt!

Lâm Dạ ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi, thầm nghĩ: "Càng đi về phía đỉnh núi, áp lực càng lớn! Trọng lực của nơi này, chính là thời cơ đột phá của tai"

Đầu vai hẳn thả lỏng, dừng dùng Bất Hủ Bôn Lôi Quyết.

Sau đó, chân hẳn bắt đầu nặng trĩu, suýt nữa thì ngã nhào trên đất.

Áp lực của nơi này, không đơn giản là gấp hai mươi lần. "Bước đầu tiên!" Lâm Dạ hít sâu một hơi, nhấc chân đạp lên bậc thang.

Leo lên tầng bậc thang, áp lực trên vai hắn nặng thêm vài phần!

Trước đó Lâm Dạ tiêu hao hơn một nửa thể lực, cơ thể gần chạm đến cực hạn, thì càng cảm nhận được sự kinh khủng của loại áp lực này. .

"Bước thứ hai!"

Trên đầu Lâm Dạ nổi gân xanh, nỗ lực bước lên một tầng bậc thang.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!