Lọc Truyện

Lam Nguyệt Chiến Thần - Lâm Dạ (FULL)

Liễu chấp sự lạnh lùng nhìn về phía Lâm Dạ, hỏi: "Sao ngươi đến trễ vậy?"

"Hồi bẩm Liễu chấp sự, ta đã đến đây từ sớm rồi, nhưng Vương trưởng lão của điện Cung Nguyệt có chuyện muốn tìm †a, nên mới đến muộn một chút."

Lâm Dạ chắp tay giải thích, không kiêu ngạo không tự tỉ.

Diệp Thanh Vân khinh thường cười nói: "Tên họ Lâm kia, một học tử ngoại phủ như ngươi thì thôi đi, vị trưởng lão nào có thể tìm ngươi chứ?"

"Cái cớ này của ngươi thật là vớ vẩn, đến cả nói dối cũng không biết!"

Mọi người cười nhẹ, tràn đầy ý châm chọc. "Điện Cung Nguyệt sao?"

Trong mắt Liễu chấp sự tràn ngập sự nghỉ ngờ, lớn giọng quát: "Lâm Dạ, ngươi có thể nghĩ kĩ lại rồi hằng nói đi!"

"Nếu ngươi dám nói láo, ta nhất định sẽ không tha cho. ngươi, và xóa tên ngươi ngay tại chỗ!"

"Liễu chấp sự, tất nhiên là hẳn đang nói láo rồi, bây giờ xóa tên hắn ngay đi!"

Ánh mắt Diệp Thanh Vân hung ác, nụ cười lại càng lạnh lùng.

"Xoá tên hay không, cũng không phải ngươi nói là được đâu!"

Lâm Dạ lạnh nhạt cười nói: "Liễu chấp sự, việc này ta có chứng cứ!"

"Chứng cứ á?” Diệp Thanh Vân hướng sang người bên cạnh cười nói: "Tiểu tử này đúng là mạnh miệng thật, chưa thấy quan tài chưa rơi lệ mà!"

“Tiểu tử này đúng là mạnh miệng, đợi chút nữa hắn có cái hay để xem rồi!"

"Cho hẳn thời gian một ngày, hắn cũng không thể tìm được một vị trưởng lão ngoại phủ đâu!"

Đám con cháu gia thế kia không kiêng nể gì cả, chỉ vào Lâm Dạ cười to tỏ vẻ châm chọc.

Lông mày Liễu chấp sự cũng nhíu chặt lại, thúc giục nói:

"Lâm Dạ, ngươi nói có chứng cứ, vậy thì mang lên đây để ta xem xem"

Lâm Dạ đi đến phía trước Liễu chấp sự, từ trong ngực móc ra một tấm lệnh bài rooid đưa ra.

Liễu chấp sự vươn tay, muốn lấy lệnh bài, nhưng sau khi hẳn ta nhìn rõ, đồng tử bỗng nhiên co vào.

"Ngoại phủ trưởng lão lệnh á? !"

Cánh tay hắn khế run, cuống quít rút về.

Đây chính là "Ngoại phủ trưởng lão lệnh”, đại diện cho sự uy quyền cao nhất của các vị trưởng lão ngoài phủ!

Hăn ta, không dám lấy!

"Thế nào, Liễu chấp sự ngươi không xem sao?”

Lâm Dạ híp mắt khẽ cười: "Không lấy kiểm tra xem, thì sao. mà biết là thật hay giả được? Nói không chừng, ta lại đang lừa ngươi đó..."

Sắc mặt Liễu chấp sự khó coi, vội vàng lắc đầu: "Lâm Dạ, ta biết lời ngươi nói là thật, không cần kiểm tra lại đâu!"

"Ngoại phủ trưởng lão lệnh này ngươi hãy cất cho kỹ, không được tùy tiện để lộ ra ngoài..."

Ánh mắt hắn ta lóe lên, hạ giọng nói: "Dù sao ngươi cũng là tân học tử, không cần quá căng thẳng, hiểu chưa?"

Trong lời nói này, có ý dặn dò, nhưng cũng có cảm giác sợ sệt.

"Đa tạ Liễu chấp sự đã chỉ điểm."

Lâm Dạ mỉm cười, chắp tay hỏi: sao?"

"Vậy chuyện sát hạch thì

Sắc mặ Liễu chấp sự nghiêm túc ngay lập tức, cất cao. giọng nói: "Đã xác thực nguyên nhân xảy ra chuyện của Lâm Dạ, không tính đến trễ!"

Vừa nói xong, tiếng cười của mọi người bỗng im bặt.

Nụ cười trên khuôn mặt của Diệp Thanh Vân cũng đơ ra: "Chuyện này sao có thể chứ?"

"Liễu chấp sự, có nhầm lẫn gì đó hay không, tên họ Lâm này, rõ ràng là..."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!