Lọc Truyện

Lam Nguyệt Chiến Thần - Lâm Dạ (FULL)

Tây Môn Ngọc bình tĩnh nói: “Quan giáo Giám Vũ Viện - Thiên Hạ võ giả, ta thân là thất phẩm ty tra, nếu ngay cả việc điều tra cỏn con này cũng không thể làm được, thì có thể làm được gì nữa đây”

Lâm Dạ nói, "Vậy Tây Môn Ngọc cô nương hẳn phải biết rõ, hành vi phạm tội rồi chạy trốn của ta là giả, việc đã xảy ra ở Thanh Huyền Vệ... "

Tây Môn Ngọc nắm giữ một vị trí quan trọng trong Giám Vũ Viện, Tây Môn gia cùng Diệp gia xem như có thể đứng song song nhau trong sáu đại thế tộc ở thành Thiên Dự.

Đây là cơ hội để lật ngược bản án!

Con ngươi của Tây Môn Ngọc khẽ lóe lên, sau đó lại nhanh. chóng chuyền hướng nói: 'Ơn cứu mạng ngày đó của Lâm công tử, Tây Môn Ngọc mãi khắc ghi trong tim... "

Lâm Diệp lập tức ý thức được Tây Môn Ngọc không muốn nhúng tay vào những chuyện đã xảy ra ở Thanh Huyền.

"Lâm Dạt Mau ra đây cho ta!"

Đột nhiên, ngoài sân truyền đến một tiếng gầm như sấm! "Diệp Thanh Vân!"

Lâm Dạ cau mày: "Hắn sao dám tới đây?"

Diệp Thanh Vân đứng ở cửa, cầm một quyển trục, kiêu ngạo cười lạnh: "Lâm Dạ, ngươi phản quân phản quốc, định tội chém đầu!"

Ta đã nhận được lệnh bắt giữ ngươi từ quân ngũ, ngươi còn không mau mau ra đây nhận tội!"

Tây Môn Ngọc lạnh lùng nói: "Diệp Thanh Vân, ngươi là đang tìm chết sao?!"

"Mau cút đi cho tal'

Trước mặt Giám Vũ Viện ta, lục bộ chưa có quyền lên tiếng đâu! Ngươi nghĩ có cái lệnh bắt người gì đấy, đã nghĩ bản thân vô pháp vô thiên?"

Ánh mắt Tây Môn Ngọc sắc bén như dao. Cả người Diệp Thanh Vân run lên, đáy mắt sinh ra sợ hãi.

Tuy răng đều là sáu đại thế tộc, nhưng Tây Môn Ngọc trong Tây Môn gia lại là tồn tại vô cùng cường đại

Tương đương với tộc trưởng.

Xét về địa vị, Diệp Thanh Vân làm sao có thế so sánh với cô?

"Tây Môn đại nhân, ngài đừng tức giận...” Diệp Thanh Vân sợ hãi

“Thanh Vân, ngươi đang nói nhảm cái gì đấy!"

Một người đàn ông trung niên cao gầy mặc áo dài, bất ngờ xuất hiện phía sau Diệp Thanh Vân một cách quỷ mị.

"Tộc Thúc! Ngài tới rồi!"

Sắc mặt Diệp Thanh Vân lập tức trở nên vui vẻ, thất lưng lập tức đứng thẳng tấp.

Khó trách hẳn ta dám kiêu ngạo như vậy, thì ra là có kẻ chống lưng!

Người đàn ông trung niên cao gầy liếc nhìn Lâm Dạ, cười lạnh: "Tây Môn đại nhân, tên tiểu tặc này là đào binh của Thanh Huyền Vệ Thành, đã mang tội phản quốc, không thể, dung thứ được nữa!'

"Việc này là chuyện của quân bộ ta, không cần Giám Vũ Viện xen vào!"

Trong lúc nói chuyện, huyền khí xung quanh ông ta âm âm. bùng nổ

"Ky binh ngũ phẩm Diệp Nguyên Khôn, phụng mệnh tróc. nã đào binh Lâm Dạ, mong Tây Môn đại nhân nhường đường!"

Tiếng quát cuồn cuộn như sấm, vang vọng đình viện.

'Sác mặt Lâm Dạ hơi thay đổi, hản cảm giác được một cỗ lực lượng mạnh mẽ hướng về phía mặt mình.

Thần Hồn Đế Thiên cố thủ ở Hồn Phủ, phóng ra kim quang, chống cự áp lực.

Lâm Dạ chậm rãi ngẩng đầu, cười lạnh: "Phản quốc phản quân? Chụp cái mũ thật lớn lên đầu ta nha!"

"Chuyện xảy ra với Thanh Huyền Vệ Thành rõ ràng mưu đồ bất chính của Diệp gia các ngươi.

"Câm miệng!"

Sắc mặt Diệp Nguyên Khôn thay đổi, sát ý đột nhiên nổi lên

"Lâm Dạ, ngươi sắp chết rồi còn dám ăn nói hàm hồ, tạt nước bẩn vào người Diệp gia của ta?"

"Tộc thúc, chúng ta mau tới bắt tên cẩu tặc này đi! Nếu hẳn không phục, cứ chém không tha!"

Diệp Thanh Vân tiến lên một bước, năng lượng dâng trào dữ dội, huyền khí như điện quang bành trướng khắp nơi.

“Lâm Dạ oa ca, cẩn thận!"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!