Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz (truyenazz.com.vn) sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Dương Hằng dứt khoát lựa chọn đầu hàng, hơn nữa nhìn dáng vẻ hắn ta thì hình như cũng không có chút không cam lòng nào, sắc mặt vẫn bình thường, thậm chí còn cho người ta một loại cảm giác như trút được gánh nặng.

Tình huống sau đó còn khiến người ta không sao hiểu nổi. Sau khi Dương Hằng nhận thua thì han ta lại chủ động đi tới trước mặt Tiêu Trần, ôm quyền nói với Tiêu Trần với vẻ mặt tươi cười: "Thực lực của Tiêu Trần huynh quả là ngoài dự đoán của mọi người, trận chiến này ta thua tâm phục khẩu phục."

Hắn ta không tức giận vì thua trận, đã vậy lại còn chẳng ngại ngùng chút nào. Nghe Dương Hằng nói vậy, Tiêu Trần bất đắc dĩ cười khổ, gia hỏa này thật đúng là ... Nói như thế nào nhỉ, chắc là không tranh với đời.

Dường như hắn ta không hề theo đuổi thắng thua. Thắng cũng được, thua cũng được, trong mắt Dương Hằng đều không quan trọng.

Đối mặt với Dương Hang như vậy, Tiêu Trần bất giác nhớ tới Ly Hỏa Kiêu Vương Phượng Lăng Dạ, hắn ta cũng là người như thế. Mặc dù Phượng Lăng Dạ đã từng bị mình đánh bại, nhưng từ những biểu hiện sau đó của hắn ta thì không khó để nhận ra Phượng Lăng Dạ hoàn toàn không để bụng thất bại đó.

Rat giong với Duong Hang, co điều so voới Duong Hang thì Phưong Lang Dạ tiêu sái hơn nhiều. Từ trước tới giờ, Tiêu Trần và các Kiêu Vương khác đều nói Phượng Lăng Dạ là một người không tim không phổi, e rằng người duy nhất có thể khiến Phượng Lang Dạ để tâm chỉ có thê tử hắn ta là Tô Cẩn. Trừ Tô Cẩn ra, Phượng Lăng Dạ chẳng hề để ý đến những chuyện khác. Cũng bởi vì tính cách đó của Phượng Lăng Dạ mà hắn ta đã trở thành người có thực lực yếu nhất trong các Kiêu Vương.

Nhìn về phương xa, bỗng chốc ánh mắt của Tiêu Trần trở nên mơ màng, trong lòng nhẹ giọng nỉ non: "Đã hứa sẽ gặp nhau ở Thiên Hà lục địa rồi, hiện giờ các ngươi có khỏe không? Đừng có chết đấy nhé."

Vì Dương Hằng mà đột nhiên Tiêu Trần lại nhớ tới đám Phượng Lăng Dạ. Đã cùng trải qua nhiều chuyện như vậy, đám Tiêu Trần từ cạnh tranh như lúc ban đầu đã biến thành huynh đệ đồng sinh cộng tử có thể yên tâm giao phía sau lưng cho đối phương.

Vào lúc trong lòng Tiêu Trần đang nhớ tới mọi người, ở các nơi trên Thiên Hà lục địa, chúng Kiêu Vương đang làm chuyện của riêng mình.

Trong một tòa tiểu thành không biết tên, một thanh niên tuấn tú mặc áo gai vải thô đang vác hai bao tải vôi trên vai và liên tục khuân đến xe ngựa giống như người phàm.

Thanh niên này có diện mạo tuấn tú nhưng thân hình lại hơi gầy gò, nếu có người của Thiên Thần lục địa ở đây thì nhất định sẽ bất ngờ nhận ra hắn ta chính là Ly Hỏa Kiêu Vương Phượng Lăng Dạ.

Hắn ta đang làm kẻ khuân vác trong tòa tiểu thành này giống như một người phàm. Sau khi khuân vác xong tròn năm mươi bao tải, Phượng Lăng Dạ nhận được mot đồng tiền từ chỗ quản sự có than hình mập mạp, tức khắc hớn hở vui mừng rời đi.

Phượng Lăng Dạ đi men theo con đường vào trong một gian nhà mái bằng lụp xụp, hắn ta đẩy cửa bước vào, vui vẻ kêu: "Nương tử, hôm nay có thể mua cá ăn rồi."

Nương theo tiếng kêu của Phượng Lăng Dạ, một thiếu nữ có dung mạo tú mỹ đi ra, nàng chính là thê tử Tô Cẩn của Phượng Lăng Dạ. Nhìn về phía Phượng Lăng Dạ, Tô Cẩn tức giận hỏi: "Ta nói này, rốt cuộc ngươi còn muốn như vậy bao lâu nữa? Giả dạng thành người bình thường thú vị lắm sao?"

Nghe Tô Cẩn hỏi vậy, Phượng Lăng Dạ không tim không phổi cười đáp: "Ngươi không hiểu, ta như vậy là để tìm kiếm đạo của mình, ha ha."

Thật ra từ lúc tới Thiên Hà lục địa, Phượng Lăng Dạ và Tô Cẩn đã luôn ở trong tòa tiểu thành nơi biên thùy này. Phượng Lăng Dạ luôn giả dạng thành một người thường không có một chút tu vi nào, theo lời Phượng Lăng Dạ thì hắn ta đang tìm kiếm đạo của chính mình, chuẩn bị cho việc đột phá Vấn Đạo Cảnh.

Nghe Phượng Lăng Dạ trả lời như thế, Tô Cẩn cũng không biết nên nói gì nữa. Nàng vươn tay về phía hắn: "Muốn ăn cá thì đưa tiền đây, ta đi mua."

"Hê hê, được, vừa hay hôm nay ta kiếm được một đồng tiền, ngươi cầm lấy đi, nương tử vất vả rồi."

Đắm mình trong hồng trần, ở trong đó để tìm kiếm đạo thuộc về bản thân, đây là cách rèn luyện của Phượng Lăng Dạ. Mà ở một nơi khác, Tuyết Tiên Tử u Dương Nhu Tuyết đang ở trong một ngọn tuyết sơn. Trên ngọn tuyết sơn này đầy đình đài lầu các có tạo hình tinh mỹ, hiển nhiên đây là nơi trú ngụ của một tông môn.

u Dương Nhu Tuyết đang đứng tu luyện kiếm pháp ở bên vách núi. Lúc này có một tiểu nữ hài mười hai mười ba tuổi bước nhanh tới, nói với u Dương Nhu Tuyết với vẻ mặt nhõng nhẽo:

"Sư tỷ sư tỷ, kể chuyện cho ta đi, ta muốn nghe chuyện xưa."

'Tiểu Ngư muốn nghe chuyen gì?" Được tiểu nữ hai làm nũng, u Dương Nhu Tuyết nở một nụ cười hiếm hoi hỏi lại.

"Ta muốn nghe chuyện của Yêu Kiếm Kiêu Vương, ngươi kể lại cho ta đi, từ đầu luôn nhé." Tiểu nữ hài mong chờ nói.

"Vẫn muốn nghe về Yêu Kiếm Kiêu Vương à? Hay là ta kể về người khác cho ngươi, kể chuyện của Phần Thương Kiêu Vương Hoàng Phủ Ngạo được không?'

"Không được không được, ta muốn nghe chuyện của Yêu Kiếm Kiêu Vương, ta muốn nghe hắn cơ."

"Được được được."

Không chống cự được trò nan nỉ i ôi của tiểu nữ hài, u Dương Nhu Tuyết bắt đầu kể chuyện. Cùng với lúc u Dương Nhu Tuyết chậm rãi mở miệng, trên mặt tiểu nữ hài cũng lộ ra vẻ si mê.

u Dương Nhu Tuyết đi vào Thiên Hà lục địa, sau khi tỉnh dậy nàng đã ở trong tông môn tên là Tuyết Tiên Thánh Tông này. Nhờ thiên phú mà u Dương Nhu Tuyết được một Bán Thánh trưởng lão của Tuyết Tiên Thánh Tông nhìn trúng. Còn tiểu nữ hài trước mắt chính là tôn nữ của sư phụ nàng ta, cực kỳ thích nghe chuyện về Thập Đại Kiêu Vương, đặc biệt là chuyện về Yêu Kiếm Kiêu Vương Tiêu Trần, hiện tại tiểu nữ hài đã xem Tiêu Trần trở thành thần tượng duy nhất.

Thật ra trong mắt của tiểu nữ hài, câu chuyện về Thập Đại Kiêu Vương chỉ là do u Dưong Nhu Tuyết bịa ra. Nhung chỉ co u Dương Nhu Tuyết biết không phải thế, tất cả câu chuyện mà nàng ta kể đều là chuyện mà chính mọi người đã trải qua.

Vừa kể chuyện cho tiểu nữ hài, u Dương Nhu Tuyết cũng vừa rơi vào trong hồi ức, nội tâm yên lặng nghĩ: "Các vị, các vị còn khỏe không?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!