Vốn dĩ dùng đá xanh cứng rắn để xây dựng phòng ốc sẽ tốn nhiều thời gian hơn so với dùng gỗ, mà diện tích Đế Đô của Vô Nguyệt Đế Quốc lại khổng lồ như vậy, chỉ dựa vào điểm đó cũng không khó để có thể nhìn ra Đế Đô của Vô Nguyệt Đế Quốc đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng rồi, nếu không có lịch sử lâu đời thì nó sẽ không thể có kích thước như thế.
Truyền tống trận của Đế Đô ở Vô Nguyệt Đế Quốc nằm bên ngoài Hoàng cung nhưng vẫn có Cấm vệ quân thủ hộ, ngoại trừ quyền quý đương triều, nếu võ giả bình thường muốn sử dụng truyền tống trận thì phải giao nộp một lượng linh thạch nhất định.
Đám người Tiêu Trần ngồi trên xe ngựa được một đội Cấm vệ quân bảo hộ nên có thể chạy một mạch về phía Hoàng cung, vốn dĩ đường đi cũng không xa, hai nơi chỉ cách nhau vẻn vẹn một con phố nhưng khoảng cách ngắn ngủi này cung đủ để Tiêu Trần thấy được sự bất phàm của Đế Đô ở Vô Nguyệt Đế Quốc.
Trên đường phố người đến người đi, hơn nữa về cơ bản thì mỗi một người đi ngang qua đều có tu vi, võ đạo chi phong, quả thật là mạnh hơn Thiên Thần lục địa không ít, thật sự có thể nói là người người đều tu võ.
Có lẽ cũng bởi vì Thiên Hà lục địa có võ đạo chi phong cường thịnh như vậy nên nơi đây mới liên tục xuất hiện Thánh giả, dẫu sao đa số tu võ của bọn họ đều được đặt ở đây nên đương nhiên tỷ lệ xuất hiện Thánh giả cũng sẽ càng cao hơn rồi.
Lần này Ngô Van không tiếp tuc đi đen Hoang cung cung với đám người Tiêu Trần nữa, sau khi đến Đế Đô, Sở Vô Minh đã bảo Ngô Vận quay về trước.
Đám người Tiêu Trần đi xe ngựa tới cửa chính của Hoàng cung, cửa thành rộng lớn. Mà bên trong cửa thành và tường thành chính là nơi ở của toàn bộ hoàng thất Sở gia, chủ nhân của Vô Nguyệt Đế Quốc.
Một đội Cấm vệ quân khoảng mấy trăm người canh giữ cửa thành, dẫn đầu là một người có tu vi thuộc Đạo Hóa Cảnh, đây mới thật sự gọi là dùng võ giả có tu vi thuộc Đạo Hóa Cảnh để giữ cửa.
Thấy xe ngựa của Sở Vô Minh tới cửa thành, đám Cấm vệ quân bắt đầu tiến hành kiểm tra theo thông lệ, nhưng mà ngay khi tên đầu lĩnh muốn tra xét thân phận của đám người Tiêu Trần thì Sở Vô Minh đã phẫn nộ quát lên trước:
'Bọn họ đều là bằng hữu của bổn cung, sao nào, các ngươi cũng muốn tra xét người bổn cung mang tới?"
Ba người Tiêu Trần được Sở Vô Minh mời tới nhưng hôm nay đi vào Hoàng cung vẫn bị kiểm tra, hiển nhiên điều này khiến Sở Vô Minh cảm thấy mất mặt, chỉ là điều quá đáng hơn nữa còn ở phía sau, Sở Vô Minh vừa nói xong thì đội trưởng của Cấm vệ quân lập tức cung kính hành lễ nói:
"Mong Tam hoàng tử điện hạ thông cảm, thuộc hạ cũng chỉ làm việc theo lệnh. Hôm trước Nhị hoàng tử đã hạ lệnh, kể từ ngày hôm đó, ngoại trừ người trong Hoàng thất thì bất cứ ai đi vào Hoàng cung đều phải bị kiểm tra nghiêm ngặt."
Thái độ của hắn vô cùng cung kính nhưng trong giọng nói lại không hề có ý cung kính, hơn nữa tên đội trưởng Cấm vệ quân này còn trực tiếp lôi tên tuổi của Nhị hoàng tử ra, điều này càng khiến trong lòng Sở Vô Minh cảm thấy tức giận không thôi.
Hắn ta biết tên đội trưởng Cấm vệ quân này chính là người của Nhị hoàng tử, mà rõ ràng những việc hắn ta đang làm bây giờ chính để ra oai phủ đầu với mình.
Thần sắc trên mặt Sở Vô Minh đã hoàn toàn u ám, lúc này Tam hoàng tử lạnh giọng quát lên với Đỗ Thành Phong ở phía sau:
"Càn rỡ, khách quý bổn cung mời tới há có thể bị một con kiến hôi như ngươi tùy tiện kiểm tra. Đỗ lão, bắt tất cả những người này lại rồi nhốt vào Thiên lao, đợi Bổn cung xử lý xong chuyện thì sẽ tự mình giải quyết."
Đối mặt với sự khiêu khích của tên đội trưởng Cấm vệ quân, Sở Vô Minh hoàn toàn không hề nhẫn nhịn, mặc dù biết sau lưng người này là Nhị hoàng tử điện hạ, nếu là trước kia thì sợ rằng Sở Vô Minh vẫn sẽ nhẫn nhịn ba phần nhưng bây giờ Sở Vô Minh đã có được sự ủng hộ của Phần Thiên Chúa Tể, sao hắn ta lại phải kiêng kỵ hai vị ca ca của mình nữa, vì vậy hắn ta lập tức ra lệnh cho Đỗ Thành Phong bắt người.
Trong lòng có đủ tự tin, Sở Vô Minh cũng hoàn toàn thể hiện ra mặt bạo ngược của mình, mà sau khi nghe thấy lời của hắn ta, Đỗ Thành Phong ở sau lưng cũng không hề do dự, ông ta lập tức xuất thủ, trực tiếp trấn áp toàn bộ đội Cấm vệ quân phụ trách trông coi cửa thành.
Sau khi bắt giữ đội Cấm vệ quân thì Sở Vô Minh để cho người của mình thay thế rồi bước nhanh đến trước mặt Phần Thiên Chúa Tể, cung kính hành lễ với Phần Thiên Chúa Tể và nói:
"Phần Thiên tiền bối, Trương Kỳ tiền bối, Tiêu Trần huynh, khiến cho mọi người phải chê cười rồi, đều là do bổn cung vô năng."
"Điện hạ không cần phải vậy, ta tin tưởng tình huống này sẽ nhanh chóng thay đổi." Nghe Sở Vô Minh nói lời này, Tiêu Trần mỉm cười vỗ bả vai hắn ta một cái. Thấy vậy, Sở Vô Minh cũng cười lạnh rồi nặng nề gật đầu.
Đúng vậy, kể từ hôm nay hắn ta đã có Phần Thiên Chúa Tể ở phía sau, quả thật tình huống như vậy cũng sắp thay đổi rồi.
Sở Vô Minh cung kính đưa tay ra hiệu mời, dưới sự hướng dẫn của Sở Vô Minh, mọi người sải bước tiến vào Hoàng cung.
Được xem như trung tâm quyền lực của Vô Nguyệt Đe Quốc nên đương nhiên diện tích Hoàng cung ở Đế Đô vô cùng lớn. Nếu một người không dùng tới tu vi mà muốn đi bộ hết một vòng Hoàng cung thì sợ rằng phải mất ít nhất là bảy, tám ngày, dĩ nhiên nếu sử dụng tu vi thì không tính.
Toàn bộ Hoàng cung chia làm Tam cung Lục viện, trong đó Tam cung là nơi xử lý chánh vụ và Lục viện chính là nơi mà các Phi Tần và Hoàng đế sinh sống.
Bọn họ đi một mạch đến nơi ở trung tâm nhất, cũng chính là Vũ Hòa Cung có diện tích lớn nhất. Đây là nơi toàn bộ Vô Nguyệt Đế Quốc thường thượng triều và cũng là cung điện tráng lệ, to lớn nhất trong Hoàng cung, đồng thời lại là nơi ở của chủ nhân Tam cung.
Hôm nay Sở Vô Doanh phải tiến cử Phần Thiên Chúa Tể cho phụ Hoàng của mình, đương nhiên hắn ta chọn địa điểm ở Vũ Hòa Cung, chắc chắn việc một cường giả có tu vi ở Đạo Hoàng Cảnh gia nhập cũng được coi là đại sự của quốc gia.
Khi bọn họ đi tới Vũ Hòa Cung thì cửa cung điện lại đóng chặt, ngoài cửa có một đội Cấm vệ quân trấn thủ và hai tên thái giám đứng ở hai bên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!