Lọc Truyện

Xét đến tốc độ hay sức mạnh thì chiêu kiếm này của Tô Trăn Tỉnh mạnh hơn Giang Ngôn Đức không chỉ một trăm lần!

Kiếm này như sao băng xẹt qua đêm tối, nhanh đến mức làm người ta không phản ứng kịp!

Có thể nói đây là chiêu kiếm mạnh nhất của ông ta, có lẽ do ông ta nghĩ Lâm Thần là võ tu cùng cảnh giới với mình nên kiếm này đã phát huy vượt xa bình thường!

Hơn nữa thanh kiếm này của ông ta làm băng thép tỉnh trăm năm, một kiếm có thể chặt đứt trường kiếm của Giang Ngôn Đức!

Ông ta kết luận Lâm Thần tuyệt đối không tiếp nổi chiêu này, đầu của hẳn nhất định sẽ văng khỏi cổ!

Nghĩ đến đây, trên mặt Tô Trăn Tỉnh lộ ra một nụ cười hết sức tự tin.

XetI

Nhưng khi trường kiếm sắp chém đến cổ Lâm Thần thì lập tức bị tay phải của hẳn chộp lấy, không tiến thêm được chút nào nữa!

Rầm ~

Ngay sau đó, trường kiếm làm bằng thép tinh trăm năm trực tiếp bị bẻ gãy thành hơn mười mảnh vụn rơi đầy đất.

Tô Trăn Tỉnh ngây dại, ông ta không hiểu nổi vì sao Lâm Thần chỉ dựa vào hai ngón tay là có thể bắt được chính xác. lưỡi kiếm sắc bén nhanh như sao xẹt này!

Chộp được thân kiếm còn chưa tính, còn tùy tùy tiện tiện bẻ gãy nó, chỉ sợ thực lực này còn mạnh hơn ông ta nhiều lắm!

Ông ta từng tỷ thí với những Cung Phụng khác, cũng từng kiểm tra độ sắc bén và độ cứng của trường kiếm, đừng nói gãy, muốn để lại dấu vết trên đó cũng không dễ!

Rắc!

Tô Trăn Tinh đang suy nghĩ vì sao Lâm Thần lại mạnh như vậy thì tay phải hắn đã trực tiếp bóp cổ ông ta, móc ra năm khối linh thạch to chừng móng tay từ trong ngực ông ta.

Linh khí ẩn chứa trong năm khối linh thạch này mạnh hơn vụn linh thạch rất nhiều, làm Lâm Thần rất vui sướng.

Khi còn trên núi Cửu Tiên, hắn cũng từng sử dụng linh thạch, nhưng thể tích của linh thạch còn lớn hơn trứng chim, linh khí trong đó càng thuần túy.

Mà viên linh thạch to bằng móng tay này tuy mạnh hơn linh thạch vụn rất nhiều, nhưng chất lượng cùng lắm chỉ là loại linh thạch cấp thấp, thậm chí còn không bằng.

Phỏng chừng linh thạch lớn chừng quả trứng gà cũng là loại chất lượng này, nhưng cũng may có ít còn hơn không.

"Tỉnh minh chủ, Lâm thiếu quá ghê gớm! Võ Hoàng Cảnh cũng bị anh ta trực tiếp bảt lấy, rốt cuộc anh ta thuộc cảnh giới nào? !" Thường Vũ sắp trừng tròng mắt ra ngoài, cả người run rẩy như cái rây.

"Tôi cũng không biết rốt cuộc Lâm thiếu ở cảnh giới nào. Điều duy nhất tôi biết là Lâm thiếu ghê gớm thật, còn ghê tới mức nào thì từ từ cậu sẽ biết. Tôi nghĩ sau này Long Quốc chúng ta sẽ có thêm rất nhiều lời đồn về Lâm thiếu!"

Chu Bổn Thanh không chỉ kích động, còn cảm thấy may. mắn. Nếu lúc ấy ông ta không nghe Lỗ Vạn Tùng giựt giây rồi trực tiếp chịu thua thì giờ đã thành một đống thịt vụn rồi.

Có đôi khi, tự tin mù quáng quá độ sẽ gây nên hậu quả không thể tưởng tượng. Tỷ như hai anh em Giang Ngôn Hành Giang Ngôn Đức đã năm dưới đất và Cung Phụng cấp Ất nhà họ Tiết bị Lâm Thần bóp chặt cổ họng kia.

Tự tin là chuyện tốt, nhưng ông ta không quên Lâm Thần từng nói qua một câu, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Nhưng nếu có trời nào cao hơn thì Lâm Thần hẳn sẽ đâm luôn trời đó!

Thương!

Thương!

“Buông Tô lão ral"

"Người trẻ tuổi, tôi nói cho cậu biết, cậu tuyệt đối đừng tự †ìm việc cho mình! Tuy chúng tôi chỉ là Cung Phụng của nhà họ Tiết, nhưng cũng đại diện cho mặt mũi của họ Tiết, đồng thời cũng được họ Tiết bảo vệ, nếu cậu làm Tô lão bị thương thì ngày sau không được sống yên ổn ở vùng Giang Nam này đâu!"

Tuy đám người Tần Bình Minh và Vương Châu Hổ đã kinh sợ đến sắp đánh rơi cả cái cảm, nhưng rất nhanh họ đã trấn định lại, tất cả đều rút trường kiếm sau lưng ra quát lớn về hướng Lâm Thần.

Tuy một khi họ bày trận có thể dễ dàng giết chết Lâm Thần, nhưng Tô lão đang bị Lâm Thần bắt giữ, ra tay sẽ dễ tạo thành ngộ thương. Nếu đánh Tô lão bị trọng thương thì bọn họ cũng bị liên lụy.

"Được." Lâm Thần gật gật đầu, vặn gãy cổ Tô Trăn Tinh rồi ném về phía Tần Bình Minh.

"Tô lão! ! Mày dám giết Tô lão, muốn chết! !"

Tân Bình Minh nhìn Tô Trăn Tinh đã nhữn ra như con chó chết thì sắc mặt lập tức xanh mét. Vì sao thanh niên này lại ngông cuồng đến như vậy, không biết bọn họ là Cung Phụng của nhà họ Tiết sao? Hơn nữa Tô lão bị giết, bọn họ cũng sẽ bị liên lụy!

"Nghe lệnh của tôi, tạo thành Thiên Cương Bá Kiếm Trận!" Tần Bình Minh đặt Tô Trăn Tinh qua một bên, sau đó lạnh giọng quát!

Xẹt!

Xẹt!

Bọn Vương Châu Hổ trực tiếp rút kiếm, sau đó đứng ở vị trí ba mươi sáu Thiên Cương, người cuối cùng thì đứng trong trận, chân đạp Thất Tinh Cước, nhìn chằm chằm vào Lâm Thần.

Ông!

Ngay vào thời khắc Thiên Cương Bá Kiếm Trận hình thành, có một uy thế vô biên toả ra từ mỗi người bọn họ, đồng thời còn có kiếm ý dâng lên!

"ôm "Đó là Thiên Cương Bá Kiếm Trận! I"

"Nghe nói nhà họ Tiết có ba kiếm trận lớn, Thiên Cương Bá Kiếm Trận, Phiên Thiên Phúc Địa Kiếm Trận và Ngân Hà Duệ Lạc Kiếm Trận cao cấp nhất!"

"Tuy Thiên Cương Bá Kiếm Trận đứng cuối trong ba trận này, nhưng trong kiếm trận này có kiếm ý tung hoành, họ dựa vào kiếm ý đó có thể ngưng tụ thành hơn trăm kiếm khí thật thể!"

"Những kiếm khí đó được coi là đánh đâu thẳng đó, không có gì không thể phá, uy lực mạnh đến khó có thể tưởng tượng, hơn nữa kiếm trận này gần như không có sơ hở, một khi có ai bị thương thì người trong trận sẽ lập tức bổ sung!"

"Cho nên kiếm trận này không ngừng kéo dài, có thể nói là liên miên không dứt! Lâm thiếu, ngài nhất định phải cẩn thận!"

Chu Bổn Thanh lập tức nói ra uy lực của kiếm trận để Lâm Thần cẩn thận ứng phó.

Đây là điểm khác nhau giữ thế lực siêu đỉnh cấp thật sự và những thế lực mặt ngoài là siêu đỉnh cấp, nhưng thực tế chỉ tới cao cấp. Tuy bọn họ cũng có thể bày trận, hơn nữa còn là Sát Khí Trường Thương Trận, nhưng căn bản không cùng một cấp. bậc với Cương Bá Kiếm Trận hôm nay.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!