Lọc Truyện

Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi

“Chủ tử, đây là danh sách quà tặng của nương nương các cung khác, nô tỳ đã ghi chép đầy đủ vào sách.” Nói xong Vân Thường hai tay dâng lên. Giờ Tự Cẩm thăng vị Tần, không cần xưng tiểu chủ nữa mà được coi như là chủ tử chính thức trong cung.

Tự Cẩm không tiếp nhận mà chỉ nói: “Ngươi cất cho kỹ, bên quý phi có nói gì không?”

“Dạ, Hoa cô cô bên cạnh quý phi nương nương nói, chủ tử không cần phải tự mình tới tạ ơn, quý phi nương nương phải nghỉ ngơi dưỡng thai không tiếp khách.” Vân Thường khẽ nói, cẩn thận nhìn chủ tử. Lòng dạ Quý phi nương nương kiêu ngạo, ngay cả tạ ơn cũng không thèm nhận, rõ ràng trong mắt nàng ta chẳng coi ai ra gì.

Tự Cẩm cười cười không để ý, chính nàng còn chả muốn tới chỗ Quý phi quỳ xuống tạ ơn đâu, đúng là trùng với ý nàng. Nhìn Vân Thường tức giận bất bình, trong lúc nhất thời vẫn không thể thay đổi suy nghĩ được tạ ơn cũng là thể diện vinh quang của người cổ đại.

Thật khổ quá.

“Hoàng hậu nương nương có nói gì không?”

“Hình như không có, nhưng chủ tử, từ ngày mai người phải thỉnh an Hoàng hậu nương nương mỗi ngày.”

Tự Cẩm thật sự không nhớ chuyện này, bất giác sững sờ. Chính ngũ phẩm Tần cũng không có kim sách kim bảo, không cần làm lễ sắc phong. Mặc dù có thể xưng chủ tử nhưng trong hậu cung này được làm lễ sắc phong mới là chuyện cực kỳ vinh dự, Tự Cẩm còn phải tiếp tục cố gắng nhiều.

Lần này nàng thăng lên ba cấp, vốn đã là chuyện phá vỡ quy tắc trong cung, nhất định sẽ khiến mọi người phản đối. Nhưng hoàng đế đã chuẩn bị sẵn lý do, có việc cha nàng tiếp quản phụ trách chuyện chuyển khẩu đằng trước nên trong mắt mọi người lại biến thành hoàng đế đền bù tổn thất đối với nàng và Tô gia, cho nên lúc đó chẳng có ai đứng ra phản đối.

Tự Cẩm cảm thấy mặc dù hoàng đế rất xảo trá nhưng vẫn luôn chiếu cố hỗ trợ mình. Đương nhiên bây giờ trong mắt hoàng đế nàng cùng lắm cũng chỉ mới là người của hắn một nửa. Nhưng có thể được hắn hao tâm tổn trí bảo vệ như thế thì cũng chính là chỗ dựa lớn nhất cho nàng ở hậu cung.

Tự Cẩm bấm tay tính toán một chút, không thiệt thòi.

Tự Cẩm đang tính toán nhỏ nhặt thì bên ngoài vọng tới tiếng bước chân quen thuộc, hoàng đế bệ hạ lại tới ăn chực.

Tự Cẩm vội vàng dẫn Vân Thường đi ra ngoài đón. Phòng ngoài đã thu thập thỏa đáng, quét dọn sạch sẽ, toàn là mùi đồ gia cụ bài trí mới, mở cửa sổ cho thoáng gió cũng không cảm thấy khó ngửi.

“Thần thiếp thỉnh an hoàng thượng.” Tự Cẩm quỳ xuống hành lễ, còn chưa kịp khom người thì đã được Tiêu Kỳ nâng lên.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!