Lọc Truyện

Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi

“Đương nhiên rồi.” Tự Cẩm làm ra vẻ cây ngay không sợ chết đứng. Nói đến Tô gia nhà nàng cũng quả là cứng đầu kiên trì. Không chỉ bắt con trai đọc sách mà con gái cũng chịu sự dạy bảo, không được lười biếng học hành. Nguyên chủ từng đọc rất nhiều sách vở, nếu không chính nàng còn không thích ứng được với cách nói chuyện nho nhã của cổ nhân. May mà ký ức nguyên chủ dần dần hồi phục, từ từ hòa hợp một chỗ với những ký ức của nàng. Giờ khắc này, Tự Cẩm cũng cảm thấy mình mạnh mẽ tự tin nhiều hơn, không còn sợ hãi như trước đây, sợ là bị người ta phát hiện nàng không phải là người của thời đại này.

Ăn cơm xong, nói chuyện cũng một lúc, Tiêu Kỳ nhìn Tự Cẩm nói: “Nàng về trước đi.”

“Vâng.” Cuối cùng có thể về rồi, Tự Cẩm rốt cục thở phào nhẹ nhõm, vội vã đứng dậy hành lễ cáo lui.

Sau khi Tự Cẩm đi, Tiêu Kỳ nhìn theo bóng dáng Tự Cẩm qua cửa sổ, nhớ tới mấy lời nàng nói hồi nãy. Hắn không tin nàng nói vô tình. Dạo gần đây bên nhà Quý phi và Tô gia Khúc Châu có liên hệ chặt chẽ, hắn biết rõ họ đang mưu tính điều gì. Nhà Quý phi cần một thế lực mạnh mẽ chống lưng, Tô gia Khúc Châu vài năm nay liên tục có đại tang, nay cũng cần một cơ hội trở về triều đình, hai nhà quả thực ăn nhịp với nhau.

Nếu Tô gia Khúc Châu trở về triều đình cùng nhà Quý phi liên hợp thì trên triều đình, vị Hoàng đế như hắn lại gặp tình cảnh quẫn bách, thỉnh thoảng bị chính đại thần của mình lấy cái chết can gián giống như đùa giỡn, vui vẻ sao được đây?

Muốn giẫm đạp hắn xấu mặt trong sử xanh, cũng phải xem hắn có đồng ý hay không!

Hắn đương nhiên không chịu!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!