Lọc Truyện

Hệ Thống Cứu Vớt Nhân Vật Ngốc Nghếch

Cậu hoảng sợ khi cả cơ thể bị rơi vào hố đen, bên trong không có một chút ánh sáng nào cả. Cậu nhắm tịt mắt lại, cho đến sau khi truyền tống xong một lúc lâu, cậu mới chậm rãi mở mắt. Cậu rời khỏi giường, đứng dậy đưa mắt nhìn khắp phòng, chân đi tay lại không yên phận sờ mó các đồ vật xung quanh. Sờ mó đến mệt cả người thì cậu nhanh chân chạy về giường, chùm chăn lên rồi bắt đầu chìm vào mộng đẹp.

Mèo Con đứng nhìn kí chủ nhà mình sờ mó, nhìn ngắm căn phòng từ đầu đến cuối. Đen mặt nhìn kí chủ ngốc nghếch nhà mình leo lên giường nằm ngủ, bản thân chưa kịp gọi kí chủ lại thì phát hiện y đã ngủ say, còn phát ra tiếng ngáy nho nhỏ. Khóe môi nó giật giật, kí chủ nhà nó không phải là họ hàng với Nobita đó chứ, ngủ cũng thật nhanh đi. Nó thở dài, nhìn đến cốt truyện trong tay, rầu rĩ cất lại vào tủ sách. Lặng lẽ đi nạp đầy năng lượng cho trái tim nhỏ bé mong manh dễ vỡ của mình.

Manh Manh say giấc vẫn không hay biết mình vừa làm tổn thương một trái tim nhỏ bé mong manh dễ vỡ của của ai đó. Đôi môi nhẹ mỉm cười, không biết lúc ngủ cậu mơ thấy gì mà cười thật hạnh phúc.

Mèo Con - một tiểu hệ thống với trái tim nhỏ bé mong manh dễ vỡ đang ngồi nhìn chằm chằm vào màn hình, nước bọc không tự chủ chảy ra ngoài tạo thành một vũng nước nhỏ dưới chân. Hóa ra, nạp năng lượng mà hệ thống này nói chính là ngắm nhìn những anh zai với cơ bụng sáu múi, anh chàng còn nháy mắt trước máy quay. Hệ thống kích động đến hét lên. Lập tức rút khăn giấy che đi cái mũi của mình. Hừ, đúng là mê trai, không biết cái hệ thống này giống ai nữa cơ.

Mèo Con tuy là máy móc nhưng cơ thể hiện tại của nó là được mua trong cửa hàng của hệ thống chủ a~ Để có được một thân hình dễ thương như này nó phải bất chấp hoàn thành nhiệm vụ riêng của hệ thống đó. Cơ thể này có cấu tạo hoàn toàn giống cơ thể người nha, cái nơ mà nó đeo chính là nơi để nó kết nối với cơ thể, tùy ý điều khiển mà không mất đi vẻ đẹp của hệ thống nữa. Nó cực thích cái cơ thể này nhưng nhìn lại tích phân của nó đi một con số 0 tròn trịa. Haha nó không đùa đâu, tất cả gia sản của nó đều là lương của hệ thống chủ phát cho mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ bây giờ thì tích phân lại về với hệ thống chủ rồi. Ấy thế cái hệ thống chủ khốn kiếp đó lại còn treo váy đẹp lên trên cửa hàng để trêu nó. Nhìn số dư trong tích phân mà thầm suy nghĩ kế bóc lột kí chủ dễ thương giúp nó mua váy. Nhưng nó vẫn không nỡ a~ Nên đành thâu đêm mà làm nhiệm vụ riêng của hệ thống chủ phân phó cho nó. Vì váy đẹp nên nhiệm vụ ơi bổn hệ thống đến đây!

Hoa Manh thức dậy liền vươn vai một cái. Tuy có hơi mệt nhưng mẹ nói trẻ thức dậy trễ thì sẽ không ai thương nên cậu cố gắng chiến đấu với cơn buồn ngủ a~ Cậu mở mắt ra, giật mình khi thấy mình ở một nơi khác cậu hoảng loạn không biết phải làm sao thì sực nhớ mình đã được truyền tống vào thế giới 1 nên tâm trạng cũng dần ổn định lại. Cậu rời khỏi gối giường ấm áp mềm mại mà bước vào nhà vệ sinh, cậu đi ba bước lại quay đầu nhìn giường một cái. Cậu vẫn là không nỡ rời khỏi giường a~ Đè xuống sự luyến tiếc cậu vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!