Lọc Truyện

Hệ Thống Cứu Vớt Nhân Vật Ngốc Nghếch

Nghe thấy tiếng động, hắn ngẩng đầu nhìn lên lầu thì thấy thiếu niên đang mặc chiếc áo sơ mi của hắn. Áo sơ mi hơi rộng để lộ ra đôi chân trắng nõn, cổ áo rộng trễ xuống lộ ra cái cổ cùng xương quai xanh tinh tế. Yết hầu không tự chủ trượt lên trượt xuống, dục vọng đè nén rục rịch trỗi dậy khiến ai kia nặng nề bước nhanh vào phòng tắm.

Hoa Manh ngây thơ nhìn ca ca chạy nhanh vào phòng tắm, cậu đâu làm gì mà khiến cho ca ca chạy nhanh thế. Chắc là ca ca cũng cảm thấy trời nóng nên mới muốn đi tắm thật nhanh thôi.

Cậu lần mò đi tìm nhà bếp, đến nơi cậu mở tủ lạnh ra, lấy ra một chai nước suối, rót ra ly một hơi uống cạn sạch. A~ thật mát, cơn khát đã dịu xuống, nhanh chân đem chai nước trở lại tủ lạnh. Cậu chạy xung quanh nhìn ngó một hồi, cậu thấy một cái tủ chứa rất nhiều chai bằng thủy tinh. Khẽ mở tủ cậu lấy ra một chai, đang lay hoay không biết làm sao mở nắp, không biết vô tình hay cố ý mà cái chai lại đụng vào tủ nắp rơi ra. Cậu vui vẻ đưa lên mũi ngửi ngửi, thì ra là sirô nho, thật thơm. Cậu nếm thử, mặt hơi nhăn lại, sirô gì mà vừa chua vừa chát, thật khó uống. Nhưng mà biết làm sao được, nó thật thơm. Nhịn lại vị chua với chát của sirô nho, cậu uống một hơi. Cậu ho sặc sụa, dẹp lại chỗ cũ, bĩu môi nhìn chai rượu. Rượu thật thơm cũng thật khó uống.

Hắn tắm ra cũng là một lúc sau, nhìn thấy cậu nằm ngủ trên sofa. Hắn cau mày, nghĩ tại sao lại ngủ trên sofa nhà hắn có phòng mà? Tại sao cậu lại không hỏi? Đúng là ngốc hết chỗ nói. Hắn thở dài.

Tiến lại gần định bế cậu lên phòng thì thấy mặt cậu đỏ ửng, toàn thân đỏ như tôm luộc. Hắn hốt hoảng, không lẽ cậu bị sốt. Bế thiếu niên lên, mùi hoa đào cùng mùi Rượu vang Chile 1965 hòa quyện vào nhau bay ngang chóp mũi, hắn kinh ngạc. Hắn ngửi cổ cậu, cậu vậy mà lại uống rượu. Hắn nhìn lại tủ rượu của mình khẽ thở dài, chai rượu đó hắn còn không nỡ uống bây giờ lại cho một người ngốc nếm thử. Hừ, tức chết hắn mà. Hắn bế cậu lên phòng, tay hắn chạm vào đôi chân lộ bên ngoài của cậu không khỏi cảm thấy nóng bỏng. Hắn bế người thật nhanh lên phòng của mình.

Hắn nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường, tay cậu vẫn ôm chặt cổ hắn không buông. Nếu bây giờ mà cậu không buông thì hắn nhịn không được mất. Đôi chân trắng nõn khẽ vòng qua ôm chặt eo hắn, cậu bây giờ giống như chú gấu Koala, dính chặt trên người hắn không buông. Hắn đứng không vững, hai người cùng ngã xuống giường, hắn nằm đè lên cậu. Mắt hắn tối lại, nhìn thiếu niên đang dính vào người mình, tâm hắn thật sự xao động rồi.

Đầu hắn dụi vào hõm cổ cậu, hít hà hương hoa đào hòa quyện với rượu vang, đôi môi hơi lạnh nhẹ chạm vào cổ cậu, cơ thể của thiếu niên thật nóng. Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt của cậu, hàng mi công vút, má hơi hồng do tác dụng của rượu, đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy. Hắn hôn lên đôi môi đỏ mọng, đầu lưỡi không an phận tiến vào khoang miệng ấm nóng, kéo lấy chiếc lưỡi của cậu trêu đùa. Hắn cảm nhận được vị chua và chát xen lẫn có chút ngọt, đây hẳn là vị rượu đi. Đôi tay không an phận vuốt ve cơ thể mềm mại của cậu. Hắn hôn cậu lâu đến mức gương mặt cậu đỏ bừng mới luyến tiếc rời khỏi. Kéo ra một sợi chỉ bạc óng ánh.

Hắn nhìn thấy sợi dây chuyền cậu đeo trên cổ, hắn hoang mang khi thấy mặt dây chuyền là chìa khóa. Hắn suy nghĩ lẽ nào người cứu hắn không phải là Giai Tuệ mà là cậu. Hèn gì hôm đó phía trước chạm vào lòng ngực hắn, phía trước phẳng lì, khi gặp cô ta thì chỗ đó không phẳng chút nào. Hắn vậy mà thật ngu ngốc lời của cô ta cũng tin là thật. Hắn lấy chìa khóa cắm vào ổ khóa trên dây chuyền của hắn, thật bất ngờ, ổ khóa vậy mà mở ra nhưng rồi lại vỡ nát rơi tán loạn xuống nệm. Đây chắc hẳn là điều thần kỳ mà mẹ nói đi, thật bất ngờ nha.

Lặng nhìn thiếu niên đang say giấc, hắn cười, đôi mắt chứa đựng sự ôn nhu, nhưng sâu trong đó là sự chiếm hữu mãnh liệt đến đáng sợ.

Em chính là ánh sáng kéo tôi ra khỏi bóng đêm vô tận này. Em chính là người đã phá nát sự băng giá trong tôi. Nếu như em đã đến bên tôi, đặt chân vào cuộc đời của tôi, thì em đừng hòng thoát khỏi tôi. Cả cơ thể lẫn trái tim của em chỉ có thể thuộc về tôi, cả đời của em chỉ có thể làm ánh sáng của một mình tôi mà thôi.

Sự chiếm hữu mãnh liệt dâng trào trong đôi mắt, hắn cuối xuống hôn nhẹ lên môi cậu, trước khi rời đi còn cắn nhẹ môi cậu. Hắn cúi xuống, để lại trên cổ cậu thật nhiều những dấu vết của hắn. Cậu chỉ có thể là của một mình hắn!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!