Lọc Truyện

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

 Nếu một người phụ nữ thường xuyên đỏ mặt trước mặt một người đàn ông, điều đó chứng minh có điều không đúng.  

 

Diệp Quân không nghĩ nhiều mà tập trung ăn cơm, hắn phát hiện đồ ăn ở hệ Ngân Hà ngon hơn vũ trụ Quan Huyên rất nhiều.  

 

Đương nhiên, sau khi trở về vũ trụ Quan Huyên, hắn có thể sẽ không ăn nữa. Ăn cơm ở đây là điều bắt buộc, nếu không ăn thì sẽ chết!  

 

Trên bàn ăn, Tô Tử và Cố Vân Mạn càng nói chuyện vàng vui vẻ, rượu cũng càng uống càng nhiều, mặt Tô Tử cũng đỏ hơn.  

 

Diệp Quân vẫn tiếp tục ăn.  

 

Lúc này, cô gái tóc đỏ đối diện Diệp Quân chợt nói: “Này!”  

 

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn cô gái tóc đỏ, cô ta nhìn hắn chằm chằm, cau mày hỏi bằng giọng mà chỉ hai người bọn họ mới có thể nghe được: “Có phải anh chưa ăn cơm bao giờ không hả?”  

 

Diệp Quân nhìn cô gái tóc đỏ, bình tĩnh đáp: “Đang đói!”  

 

Cô gái tóc đỏ nhìn thẳng vào Diệp Quân: “Anh là vệ sĩ?”  

 

Diệp Quân gật đầu.  

 

Cô gái tóc đỏ lại nói: “Vậy anh có biết vệ sĩ thì không được ăn cơm cùng bàn không? Vệ sĩ là cấp dưới, từ khi nào cấp dưới có thể ăn cùng bàn với chủ thế hả?”  

 

Diệp Quân nhìn cô ta, hơi tò mò: “Cô gái, tôi và cô chưa gặp nhau bao giờ, vì sao cô lại có thái độ thù hằn với tôi đến thế?”  

 

Cô gái tóc đỏ nhìn chằm chằm Diệp Quân, nhe răng cười: “Tôi không ưa anh, lý do này đã được chưa?”  

 

Diệp Quân nhàn nhạt nói: “Rất nhiều người không ưa tôi, cô chẳng là cái thá gì cả!”  

 

Hắn là người như vậy đấy, ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng, nếu ngươi không tôn trọng ta thì vì sao ta phải tôn trọng ngươi?  

 

Hắn biết điều này sẽ làm mâu thuẫn gia tăng, nhưng điều này không quan trọng với hắn, ta đâu phải cha cô, vì sao phải chiều cô?  

 

Quả nhiên, nghe thấy Diệp Quân nói thế, cô gái tóc đỏ hơi híp mắt: “Có dám ra ngoài không?”  

 

Diệp Quân gật đầu: “Đi!”  

 

Nói xong hắn đứng dậy đi ra ngoài.  

 

Cô gái tóc đỏ cũng đi theo.  

 

Thấy hai người đi ra ngoài, Cố Vân Mạn cau mày, Tô Tử quay đầu nhìn cô ta: “Cô gái kia là ai thế?”  

 

Cố Vân Mạn trầm giọng đáp: “Cháu gái chị, lần này con bé nhất quyết muốn đi chơi với chị, tính tình con bé không tốt, lại thích đánh nhau. Hôm nay chị không cho con bé ra ngoài chơi, tâm trạng vẫn luôn rất tệ…”  

 

Tô Tử biến sắc: “Mau!”  

Nói xong cô ấy chạy ra ngoài.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!